Lúc Bùi Hề Nhược nói câu này, không nói tên cũng chẳng chỉ hộ. Tuy nhiên, ở đây chỉ có hai người, so với việc nói trực tiếp cũng chẳng có gì khác biệt, rất nhanh Phó Triển Hành đã hiểu được, hòa thượng mà cô nói là chỉ anh.
Anh không chút phản ứng, ngược lại cô đang đắc ý đến tận trời xanh, cũng nói nhiều hơn bình thường, “Chồng sắp cưới, thực ra tôi cực kì tò mò một chuyện.”
“Hử?”
“Anh tu hành, có phải là luyện bế khẩu thiền nạp* hay không?” Từ lúc quen biết đến nay, nếu không cần thiết, người đàn ông này vô cùng ít khi mở lời, dường như mỗi câu anh nói ra, đến cả dấu câu cũng vô cùng đắt giá.
*Bế khẩu thiền nạp: Được dùng trong Phật giáo, chỉ việc người tu hành ngăn không cho bản thân mình mở lời, bởi vì khẩu nghiệp ít đi, sẽ thoát khỏi tội lỗi cũng như tránh được thảm họa, giảm bớt được tội, nghiệp của bản thân.
Dường như cảm thấy câu hỏi rất nhạt nhẽo, Phó Triển Hành liếc cô một cái, “Tôi không theo đạo Phật.”
“Không theo đạo Phật sao anh lại đeo chuỗi hạt…” Bùi Hề Nhược lẩm bẩm, nhìn về phía cổ tay anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play