Nam tử tóc bạc mặc một thân áo tím hoa lệ xuất hiện ở trong đình, dung mạo kia nếu không nói là anh tuấn đẹp trai thì cũng là đẹp tựa trích tiên khiến người ta kinh diễm.
Chỉ là giọng nói già nua cùng dung mạo tuấn mỹ trẻ tuổi quá mức của ông ấy kết hợp cùng một chỗ khiến cho người ta có cảm giác cực kỳ không tương xứng.
Từ Thanh Dương nhìn thấy người này, cười haha hai tiếng, ngay sau đó hai đầu gối mềm nhũn bị ép quỳ xuống.
“Tổ phụ!” Ông ấy nặng nề gọi một tiếng, không hề có chút tình cảm nào, tất cả đều chỉ đang giả vờ, Từ Vĩ nghe được ý tứ của ông ấy thì nghiến răng chua xót.
Từ Vĩ chậm rãi đi ra, nhàn nhã đi vòng quanh cháu trai lớn trước mặt hai vòng, chép miệng kinh ngạc nói: “Thật xấu xí.”
Nếu như Từ Nguyệt ở đây, nàng sẽ biết vì sao cha nàng lúc nào cũng dùng giọng điệu thiếu đánh này.
Vì nhìn vị lão nhân trước mặt này mới biết rằng Từ Thanh Dương là một bản sao từ khuôn đúc ra của tổ phụ ông ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT