“Ấu Nương, nếu con không muốn tu hành thì đừng tu nữa, nghỉ ngơi hai ngày đi, đi làm chuyện con muốn làm.”
Từ Nguyệt mừng quýnh, nhưng lập tức lại lo lắng: “Vậy cha làm sao bây giờ?”
Vương Bình Bình khẽ vuốt tóc con gái: “Chỗ ông ấy có ta, để ta đi nói với ông ấy, nhưng ta hy vọng các con cũng có thể quan tâm nhiều hơn đến cảm giác của ông ấy, có nhà nhưng không về được.”
“Ta đoán trong ngôi nhà lớn kia hẳn cũng có một thân nhân mà ông ấy vẫn hằng mong nhớ.” Vương Bình Bình cười nói: “Đó cũng là người thân của chúng ta.”
Ai bảo bây giờ các nàng và Từ Thanh Dương là người một nhà chứ.
Đôi khi người ta chỉ quan tâm đến việc của mình mà quên đi cảm xúc của những người xung quanh.
“Ấu Nương con nghĩ xem, nếu con khó khăn lắm mới về được chốn cũ, nơi đó còn có một người nhân mà con vẫn hằng mong nhớ, con sẽ làm thế nào? Con có kiên nhẫn được như cha con không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play