Lúc này, người quen Lưu Dung đi vào, nhìn thấy Từ Đại thì bất đắc dĩ cười nói:
“Toàn bộ mười hai huyện trong quận Hà Gian đều giống nhau, cũng không phải chỉ có các ngươi, những quan sai như chúng ta cũng phải nộp thuế An Đông. Từ lão đệ, ngươi mau nộp tiền rồi về phòng ấm đi, chút tiền này đối với nhà ngươi mà nói chắc không tính là cái gì.”
Ánh mắt kia của hắn ta giống như đang nói, ta biết nhà ngươi không thiếu tiền, bớt giả bộ nghèo đi.
Từ Đại cũng không biết hôm qua Lưu Dung tận mắt nhìn thấy Vương Thị mang nhiều con mồi như vậy về, chỉ coi hắn ta đang trêu ghẹo chuyện mình dẫn người đi làm giường sưởi, cười siểm nịnh, không nói gì nữa đi vào nhà lấy tiền.
Từ Nguyệt và Từ Nhị Nương chưa tới mười tuổi, chỉ cần nộp 50 tệ, Vương Thị, Từ Đại, Từ Đại Lang ba người một người một trăm tệ, một nhà năm người tính ra phải nộp 400 tệ.
Từ Nguyệt lấy tiền từ trong phòng nghiên cứu ra, tim gan lá liêu phổi đều đau, muốn đưa lại không muốn đưa dây dưa qua lại với Từ Đại, bị Từ Đại một hơi cướp đi, khuôn mặt nhỏ nhắn sụp đổ, ngã vào trong ngực tỷ tỷ uất ức.
Vương Thị trấn an vỗ vỗ đầu tiểu nữ nhi: “Không sao đâu, bảo phụ thân ngươi sau này lại kiếm về cho chúng ta.”
Trong lòng Từ Nguyệt dễ chịu một chút, đợi Từ Đại tiễn đám người Lưu Dung trở về, không nhịn được hoang mang hỏi:
“Phụ thân, vì sao đang yên đang lành lại phải tăng thêm một khoản thuế An Đông? Chẳng lẽ phủ khố Hà Gian đã nghèo đến đói rồi?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play