Từ Đại Lang đứng yên ở trước mặt Từ Nguyệt, một chiếc bóng to lớn đổ ập phủ xuống làm tên thái giám tổng quản nuốt một ngụm nước miếng, gã ta vùi đầu thấp hơn lúc nãy, nỗ lực xóa nhòa cảm giác tồn tài của mình.
Từ Đại Lang liếc mắt qua gã ta một cái rồi thu hồi tầm mắt một cách nhạt nhão, hắn ta nói với Từ Nguyệt: “Ở các cửa thành đã thay bằng người chúng ta rồi, các ngõ ngách trong thành phố đều đã tìm kiếm sạch sẽ, cái người Công Tôn Bảo gì đấy đang nổi điên đã được ta nhốt ở trong một cái sân của nhà quan viên không người, muội xem thử xem chúng ta xử lý cái thứ nghiệp chướng còn dư lại của vương triều đó như thế nào đây?”
Nghiệp chướng còn dư lại của vương triều?
Đôi mắt của tên thái giám tổng quản nhìn lại trang phục và trang sức cung nhân trên người mình, tâm trí rối nùi.
Từ Nguyệt sữa lại anh trai mình cho đúng, “Người ta tên là Công Tôn Bảo Nguyệt.”
Từ Đại Lang hừ lạnh một tiếng, hắn ta nói chuyện mang theo sự không thích rất rất nồng nặc, “Nàng ta không xứng đáng cùng dùng chung một cái tên chung với muội.”
Chữ Nguyệt chỉ có thể là em gái của hắn ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play