Nhớ tới đám Từ Nguyệt vừa rời đi không lâu, Chu Ngọc quyết định có thể kéo dài được bao nhiêu thời gian thì kéo dài bấy nhiêu, chỉ ngóng nhìn tốc độ ba con bò của gánh hát nhanh, đừng để mấy con khoái mã này đuổi kịp.
Quan binh đang nổi nóng kia nghe thấy Chu Ngọc nói hắn bị uy phong của đám người mình dọa sợ, mặc dù biết trong lời nói có ý lấy lòng, nhưng trong lòng thực sự hưởng thụ, tay chuẩn bị rút đao ra nới lỏng, song vẫn lạnh lùng hỏi:
“Các ngươi có nhìn thấy người ngoài khả nghi nào không, ví dụ như gánh hát cưỡi xe bò, còn mang theo hai đứa trẻ béo nữa?”
Lái một chiếc xe bò, còn dẫn theo một gánh hát có hai đứa nhỏ mập mạp, thiếu chút nữa trực tiếp điểm danh nhóm người Từ Nguyệt rồi.
Tim Chu Ngọc nhanh hơn, kiên trì lắc lắc, bởi vì gầy gò cho nên đầu có vẻ vô cùng lớn:
“Không, không nhìn thấy gánh hát nào cả.”
Quan binh từ trên cao nhìn xuống Chu Ngọc, cảm giác bị áp bức mãnh liệt khiến Chu Ngọc tim đập nhanh hơn, hơi thở cũng gấp gáp, nhưng lại không dám hít thở mạnh, nghẹn đến sắc mặt đỏ bừng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play