May mà Từ Đại phản ứng nhanh, nếu không ngọn lửa đột nhiên lớn lên này, suýt chút nữa đã dính vào tóc máu của hai đứa cháu trai bảo bối của ông ấy.
Nếu như hai tiểu bảo bối này bị cháy trọc đầu, Từ Thanh Dương ông ấy đừng hòng ở lại căn nhà này nữa.
Ông ấy đột nhiên run run, dọa đến hai cậu nhóc đang ngủ say, Từ Đại vội vàng vỗ lưng hai đứa, nhẹ giọng trấn an: “Ngủ đi ngủ đi, ngày mai sẽ là một ngày đẹp ~ “
Chu Ngọc cố nén hi vọng trong lòng, bi thảm hỏi: “Những căn nhà trong thôn này vừa rách lại vừa nát, ruộng đồng cũng cằn cỗi, nào có ai sẵn lòng cho bọn ta vay tiền cơ chứ.”
“Cho dù có, vậy chắc chắn cũng không có lòng tốt, lừa ruộng lừa đất, lòng dạ hiểm độc muốn nuốt luôn cả xưởng người!”
Từ Đại lắc đầu, “Vậy cũng chưa chắc đâu, ví dụ như tiền trang Từ Gia Quân bọn ta, chuyên môn giúp đỡ những huynh đệ gia cảnh nghèo khó đấy.”
Đám Chu Ngọc kinh ngạc nhìn sang, kích động hỏi Từ Đại nói câu này có ý gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play