“Thủ lĩnh.” Nhìn thấy Từ Nguyệt dẫn theo người tới, Văn Khanh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: “Bọn họ không chịu đi ra, nói như thế nào cũng không tin chúng ta là người tốt. “
Từ Nguyệt nhìn thoáng qua trong nhà vệ sinh tối tăm, trong bóng tối, mấy chục đôi mắt đang cảnh giác nhìn chằm chằm về phía cửa, nhìn thấy cô thò đầu vào, bọn họ kinh hãi co lại thành một cục.
Từ Nguyệt cau mày rời khỏi, nhìn trái nhìn phải, lại đi về phía trước sân.
Ở trên đống thi thể, tìm ra đầu của lão đại cướp và nhị đương gia, đeo bao tay, xách hai cái đầu này trở lại nhà vệ sinh, đặt chúng ở cửa.
“Mang ngọn đuốc ra đây, để cho bọn họ thấy rõ đây là đầu của ai.” Từ Nguyệt ra lệnh nói.
Văn Khanh nhìn chằm chằm tay Từ Nguyệt ba giây, sau đó hít sâu một hơi, áp chế trái tim nhỏ bé đang sợ hãi của mình, quay người đi lấy cây đuốc.
Vừa đi vừa cảm khái trong lòng, thủ lĩnh thật dũng mãnh!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT