Mà bá tánh bình dân và thương nhân cũng rất tự giác tuân thủ cái gọi là quy củ do từ trên xuống dưới đã được vạch ra, không dám vượt qua.
Đợi đến khi tất cả mọi người đứng ở vị trí vốn là thuộc về mình, còn Từ Đông Bắc và Từ Bình Nguyên đứng trước đài, mở to mắt tò mò quan sát biến động xung quanh lập tức có vẻ cực kỳ chói mắt.
“Đó là đứa trẻ của ai? Sao còn không mang đi!” Nha hoàn trước người huyện lệnh phu nhân lớn giọng quát hỏi.
Nữ chưởng quầy bị quát đến tim điên cuồng nhảy nhót, trong lòng rất khó chịu nhưng cũng không dám nói gì tỳ nữ kia, phất phất tay về phía các tiểu nhị gần sân khấu, bảo bọn họ nhanh chóng mang đôi huynh muội này xuống.
Ngước mắt nhìn qua tấm màn trước sân khấu, kỳ lạ, người trong gánh hát sao không ai ra bái kiến huyện lệnh?
Bị dọa sợ rồi sao? Nữ chưởng quầy thầm nghĩ.
Nếu thật sự bị dọa thì phiền phức rồi. Rõ ràng cả nhà huyện lệnh tới đây là muốn xem bọn họ hát kịch, nếu không hát nổi, ảnh hưởng đến tâm trạng của huyện lệnh đại nhân thì chẳng phải tiểu tửu lâu này của nàng ta sẽ xong rồi sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play