Nữ chưởng quầy nhìn thấy cảnh tượng rực rỡ này cười cong cả mắt, thấy các tiểu nhị trong tiệm đều bận rộn không lo liệu được hết mọi việc, tâm trạng nàng ta cực tốt, xắn ống tay áo lên tự mình giúp bưng trà và đồ ăn lên.
Trước ánh mắt mong chờ của mọi người, Văn Khanh mặc trang phục nữ khoác áo choàng màu trắng, tay cầm pháp trượng, chậm rãi bước lên sân khấu.
Ngày xưa nói tiên sinh kể chuyện là một lão già, mọi người làm sao đã từng nhìn thấy một tiên sinh kể chuyện đẹp như vậy chứ?
Văn Khanh vừa mới ngồi xuống trước bàn, trong tửu lâu lập tức phát ra tiếng vỗ tay kịch liệt cùng với tiếng hoan hô ầm ĩ của khách nhân.
Tiếng động như vậy lại thu hút những người qua đường không rõ tình hình tới đây, vây quanh ba tầng ngoài ba tầng trong tửu lâu.
Văn Khanh hưởng thụ thời khắc mình lấp lánh trên sân khấu, mỉm cười, chờ đợi từng đợt hoan hô này dừng lại, lúc này mới gõ cái búa gỗ xuống ý bảo mọi người yên tĩnh lại, cẩn thận nghe giảng.
“Thần nữ Quang Minh chắc hẳn bà con huyện Dịch cũng không xa lạ chứ? Hôm nay chúng ta sẽ kể một câu chuyện về các vị thần vào giấc mơ để lấy con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT