“Chúng ta chiếm cứ huyện Ngư Dương này cũng đã qua được một tháng, tin tức hẳn là đến tai Công Tôn Toản. Nhanh nhất là sau xuân canh, sẽ có binh mã bên phía triều đình đến để dẹp loạn. Chúng ta phải nhanh lên, không thể để bọn chúng vừa đánh đã tan tác.”
Vương Bình Bình đứng dậy tự rót cho bản thân một tách trà, nhấp một ngụm rồi bình thản tiếp tục như một cuộc chuyện trò bình thường: “Bây giờ chúng ta chỉ có ba ngàn binh mã, không cách nào địch nổi quân triều đình, chỉ có thể lợi dụng ưu thế của đất Ngư Dương, điều động bách tính của toàn quận để nông dân yểm hộ chúng ta, đợi đến khi quân triều đình đến, sau đó sẽ tập hợp toàn bộ lực lượng đánh từng đợt một.”
Dáng vẻ lúc Vương Bình Bình nói những lời này vô cùng nhẹ nhàng, uống thêm một ngụm nước ấm, quay đầu nhìn bốn người đằng sau: “Về việc điều động nông dân để họ tích cực hợp tác với chúng ta, các ngươi có ai có cách gì không?”
Nếu chỉ đe doạ, uy hiếp bằng vũ lực, hay là dụ hoặc bằng lợi ích sẽ không thể nào đạt được hiệu quả như nàng ta mong muốn.
Cái nàng ta muốn là khiến chúng nông dân tự phát, bằng chính lợi ích cá nhân của mỗi người, một lòng bảo vệ hết thảy hành động của quân đội Từ gia, thống nhất mặt trận quân dân.
Khi cần thiết, toàn huyện đều sẽ trở thành lính, toàn bộ bốn vạn bách tính của quận Ngư Dương sẽ cùng nhau chống lại áp lực lớn từ phía quân triều đình.
Chỉ khi nào tất cả mọi người đều đồng lòng đoàn kết như một sợi dây, bọn họ mới có thể thực hiện bước đầu tiên ra bên ngoài!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT