Từ Đại hài hước bày ra bộ dáng như định nói giờ nàng mới biết à rồi cất tiếng nói: “Mấy người không thích nhìn ta và nàng, bây giờ chắc đang đứng ngồi không yên, chúng ta nên sớm chuẩn bị thôi.”
Trên thực tế Từ Đại càng muốn nói, ông mệt mỏi, ông ấy muốn về nhà nằm.
Vương Bình Bình liếc ông ấy một cái: “Vậy chuẩn bị đi.”
Từ Đại tức khắc vui vẻ: “Chúng ta đi ư?”
“Không.” Vương Bình Bình lắc đầu: “Vẫn chưa thể đi, thời cơ chưa đến, chờ một thời gian.”
“Chờ?” Từ Đại thực sự có chút không kiên nhẫn: “Nàng còn phải chờ tới khi nào? Phải chờ dẫn quân đến tấn công Lương Châu ư? Nàng còn không rõ tình hình quốc khố của Tịnh Châu ra sao ư? Đã rỗng tuếch, nàng lấy cái gì đi đánh Lương Châu?”
Vương Bình Bình nhìn vào hai con ngươi đầy lo lắng ấy, nàng biết ông ấy đang lo cho mình, nàng không khỏi cười nhẹ: “Chàng yên tâm, người sáng suốt vừa thấy đã biết đây là một cái hố to, thiếp sẽ không nhảy vào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT