Ông ta làm theo lời Từ Nguyệt, đặt kính lúp lên bức tranh và thật, các ký tự nhỏ trên bức tranh được hiện ra rõ như ban đầu, nhưng khi nhìn kỹ hơn bằng tia sáng này, ông ta phát hiện ra rằng: “Đây là loại văn tự gì?”. Ông chưa từng thấy chúng trước đây
Từ Nguyệt mới nhớ lại, vỗ đầu, hướng về phía Cố đại phu xin lỗi và cười: “Xin lỗi quên không nói với ngài, muốn hiểu được hình ảnh này và phương pháp y thuật ở đây, ngài phải tới lớp học xóa nạn mù chữ học hết một tháng các kí tự chữ và số của chúng tôi.”
Nói xong, nàng lấy một cuộn giấy to hơn cánh tay từ trong tay áo của mình, mở ra, là một bức tranh với hình ảnh và chữ cái đầy màu sắc.
Một bộ ký tự pinyin đã làm cho Cố đại phu không thể tưởng tượng nổi làm sao cánh tay áo nhỏ như vậy của Từ Nguyệt có thể chứa được cuốn bản đồ này.
“Đây là bảng chữ cái pinyin, Cố đại phu có thể đưa nó vào phòng để ôn tập.”
Những thứ mới lạ trong căn phòng quá nhiều, trong một thời gian ngắn không thể xem hết, Từ Nguyệt mời: “Để tôi đưa ngài đi thăm quan các nơi khác.”
Cố đại phu từ chối: “Không, tôi muốn tiếp tục ở đây, không biết có được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play