Trang trại chăn nuôi của Vương Hữu Lương đã có quy mô rất lớn, hiện tại trong thôn trang không thiếu nguồn cung ứng thịt trứng cung ứng, tuy rằng không đến mức bữa nào cũng có ăn, nhưng thỉnh thoảng ăn một lần thì cũng không sao.
Cho nên chậu đùi gà kho này của Từ Nguyệt làm rất chắc, ba mươi cái đùi gà lớn, bao no.
Được ăn đùi gà, lại dùng nước kho tưới lên trên mặt bánh nếp, ăn hai ba cái bánh vào trong bụng, lại uống ngụm lớn nước dưa hấu ướp lạnh, ợ một cái thõa mãn, chết cũng không hối tiếc.
“Mẫu thân có mệt hay không, có buồn ngủ không? Trong phòng đã dọn giường xong rồi, nếu không thì mẫu thân đi ngủ một giấc trước đi.”Từ Nguyệt quan tâm hỏi.
Vừa về tới nhà, cả người Vương Bình Bình đều cảm thấy thả lỏng, cũng không buồn ngủ.
Mà nàng cũng biết mọi người trong nhà có rất nhiều lời muốn nói với mình, mà mình cũng có rất nhiều lời muốn nói cùng mọi người, liền lắc đầu.
“Không có việc gì, ăn quá no rồi, trước tiên đợi tiêu hóa một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play