Nói xong, liếc mắt nhìn hai người bọn họ muốn rời đi, Trương Phi không biết nghĩ gì trong đầu, đột nhiên xuất thủ chặn trước người Từ Nguyệt.
Nhưng chỉ trong một cái chớp mắt, miệng hổ truyền đến hơi lạnh, nhìn lại, thì không biết Từ Nguyệt đã xuất thủ khi nào, hai cái tay nhỏ đã nắm chặt bàn tay của hắn: “răng rắc “ một tiếng động nhỏ, chỉ trong nháy mắt đã tháo khớp cổ tay của hắn.
Thân người nhỏ nhắn phía trước bây giờ ngước mắt lên giống như mãnh thú, âm u nhìn hắn chằm chằm: “Đây là nhà của ta, mong hai ngươi chú ý hành vi của mình! ta không phải không biết tức giận là gì!”
Trương Phi đau đến cả người run lên, vẫn là từng luyện qua sương gió trên chiến trường, cố gắng không phát ra tiếng, nhưng ánh mắt nhìn Từ Nguyệt, đã sợ hãi hơn mấy phần.
Hắn trăm ngàn lần không nghĩ đến, chỉ là một đứa nhỏ, có thể dưới mí mắt của hắn đả thương cánh tay của hắn đến như vậy.
Tốc độ ra tay nhanh như tia chớp, bây giờ cố gắng nhớ lại, hắn vẫn không thể biết được nàng đã ra tay như thế nào.
Mắt thấy Từ Nguyệt bước đi, quay đầu liền thấy Từ Đại lang cùng Từ Nhị Nương đang đứng ở bãi đất trống nhìn bọn hắn bằng ánh mắt âm u lạnh lẽo, Triệu Bị trong lòng sợ hãi, lần đầu tiên hắn cảm giác được những hài tử của Từ gia rất đáng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play