Vương Bình Bình thành thật gật đầu thừa nhận: “Từ thiên phú chủng tộc mà nói, càn khôn trong tay áo của ngươi còn hơn một bậc.”
Từ Đại nhất thời cảm thấy thỏa mãn, nhưng cũng đều là lão phu lão thê, ông ấy đoán được thê tử nhà mình nhất định còn có lời sau chưa nói hết.
Tiếp đó nàng lại bổ sung: “Nhưng từ phương hướng tiến bộ của văn minh nhân loại mà nói, thiên phú như ngươi không cách nào phục chế lại, cũng không cách nào thúc đẩy phát triển văn minh, cho nên bản lĩnh của Nhị Nương càng lớn hơn.”
Từ Đại nhất thời không phục: “Chỗ chúng ta còn có túi đựng đồ, sao không thể phục chế lại? Chỉ là nơi này không tìm được vật liệu như vậy mà thôi.”
Nói đến đây chính bản thân Từ Đại cũng ngẩn người một chút, giương mắt nhìn ánh mắt trêu chọc của mọi người trước mặt, phiền não gầm nhẹ một tiếng, im lặng trở lại trong nhà.
Tâm trạng của Vương Bình Bình cực kỳ tốt, cũng không tiếp tục chèn ép Từ Đại, bị Từ Nguyệt lôi kéo trở vào nhà, tiếp tục nhận quà.
Thứ mà Từ Nguyệt tặng không lớn như tỷ tỷ, cũng không có quý trọng như thế, càng không có phụ trợ ma pháp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT