Thành thật mà nói, Triệu Bị cảm thấy những người này không thể được coi là nữ nhân, mà chỉ có thể nói là nữ nhân quê mùa.
Không, nữ nhân quê mùa cũng không có cái gọi là vòng eo thon thả và bước đi nhỏ nhắn như vậy, mái tóc xoăn bồng bềnh yểu điệu.
Nhưng các nàng khó coi sao?
Nói về ngoại hình, quả thật không có nhiều người thanh tú để nhìn, mỗi người đều để mặt mộc, màu da cũng không trắng nõn.
Nhưng các nàng ăn mặc quần áo sạch sẽ, tay chân sạch sẽ, trên người cũng không quá nặng mùi — người ở Từ gia trang hình như đặc biệt chú ý vấn đề vệ sinh cá nhân hơn người ở những nơi khác, vào mùa đông nhưng nhà tắm thì vẫn có nhiều người ra vào.
Bên trong lữ quán bọn hắn ở mấy ngày nay cũng sạch sẽ, ấm áp, ngay cả nơi đi vệ sinh, nhà gỗ nhỏ gọi là “nhà vệ sinh công cộng”, cũng được làm giống như đại sảnh, chẳng những có huân hương mà còn có một đường kiểu cơ quan vệ sinh.
Lần đầu tiên đến nhà vệ sinh, Triệu Bị đã rất ngạc nhiên và nhanh chóng kéo hai người Triệu Vân và Trương Phi vào để xem cơ quan bơm nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT