“Hai quân giao chiến, binh lính đánh đấm lẫn nhau, từ xưa đến nay đã như thế. Bọn họ vừa làm lính, vốn đã lựa chọn từ bỏ thân phận học giả đại nho, làm sao có thể bởi vì chiến bại phá thành mà lấy thân phận ban đầu để chỉ trích tướng quân sát hại người vô tội chứ?”
“Vả lại sau khi vào thành, phụ thân ta không giết bất kỳ một người dân thường nào, chết dưới đao của bọn họ chỉ có binh lính của quân địch.”
Từ Nguyệt hít sâu một hơi, tự rót cho mình một chén trà, uống cạn xong rồi tiếp tục gằn từng chữ hỏi ngược lại:
“Như thế, cách nói tàn sát dân thường, từ đâu mà đến?”
Hỏi xong, đôi mắt đen kia nhìn thẳng vào hai mắt kinh ngạc của Nghiêm Thế Khoan, chợt khôi phục lại vẻ vui tươi của tiểu cô nương, bổ sung nói thêm:
“Ta còn chưa nói phụ thân ta còn vì vị đại nho kia mà tổ chức tang lễ long trọng. Ở trên tang lễ, cũng là ông ấy khổ tâm khuyên giải những học giả muốn đi làm binh lính, bình tĩnh một chút, lý trí một chút, điều này lại tránh cho biết bao nhiêu người đi chịu chết?”
Nghiêm Thế Khoan vội vàng phản bác: “Nhưng phụ thân ngươi và những người khác vẫn giết rất nhiều người, một đôi tay nhuốm máu của không biết bao nhiêu người!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play