Nhớ tới cô bé có một lần duy nhất đi qua viện của Lạc Nhị phu nhân, dường như cũng là vẻ u ám hít thở không thông như vậy.
Từ Nguyệt lập tức cảm thấy may mắn, may mắn vì đường cô nãi nãi nhà mình không phải tuân thủ quy củ của phu nhân giàu có như thế này.
Một lão thái thái cộng thêm hai đại nương canh giữ ở trước mặt, nhìn một tiểu cô nương bảy tám tuổi cầm bánh ngọt ăn.
Dường như cô bé rất thích kẹo mạch nha và điểm tâm mà phủ các nàng đưa tới, một miếng kẹo một miếng điểm tâm, lại phối hợp với một ngụm trà nóng, mặc dù ăn đến cuồng nhiệt và hơi thô lỗ nhưng các nàng lại không nhịn được muốn nhìn.
Nhìn hai má tiểu cô nương phồng lên, hai mắt nheo lại, trong lòng họ lại có loại cảm giác thỏa mãn kỳ lạ.
Nhìn thấy hai đĩa điểm tâm đều bị ăn hết, dáng vẻ tiểu cô nương còn chưa thỏa mãn, lão thái thái lại phân phó hạ nhân đi bưng thêm hai đĩa nữa tới.
“Không!” Tiểu cô nương đột nhiên gọi hạ nhân đang chuẩn bị rời đi lại, ngượng ngùng nhưng thật ra thật sự không biết xấu hổ nói với Dư thị:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play