Từ Nhị Nương duỗi ngón tay ra lắc lắc, dạy muội muội đừng hạn hẹp như thế, không phải là chỉ có ăn tết mới có thể mặc màu đỏ, bình thường cũng có thể mặc được.
“Đúng rồi, bây giờ các lưu dân trong trang y phục còn chưa đủ mặc, nguyên liệu thì có, nhưng tốc độ nhân công thật sự quá chậm.”
“Quen tay như Mã Quế Phương một ngày cũng chỉ có thể dệt ra được một bộ y phục, cho dù buổi tối bọn họ mua lông trở về nhà làm, trước ăn tết cũng không cách nào làm được một bộ áo lông.”
Từ Nhị Nương vừa thay cho mình một bộ khúc cư màu đỏ cùng kiểu với muội muội, vừa thử dò xét nói:
“Tỷ dự định cải tiến máy dệt bây giờ một chút, mặt khác lại làm thêm mấy chiếc máy dệt có hiệu suất nhanh hơn, chi phí vật liệu không có cách nào thấp hơn được, vậy thì chỉ có thể nâng cao năng suất, giảm thời gian và giá nhân công xuống.”
Từ Nguyệt nghe thấy giọng điệu hỏi thử này của tỷ tỷ, liền có dự cảm nguy hiểm tỷ ấy sẽ không đi đường thường, cảnh giác truy hỏi:
“Vậy tỷ tỷ dự định làm thế nào ? Tỷ có bản vẽ máy dệt tân tiến hơn sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT