Đi xa hơn thì nhìn thấy đội người từ trên sườn núi lên lên xuống xuống, trên vai đều gánh vác gì đó, nhìn gần thì ra là than củi.
Lão Ô Đầu chỉ liếc mắt một cái, quay đầu nói với Từ Đại: “Lão gia, than này đốt rất đẹp, ngay ngắn, lớn nhỏ cân đối, vừa nhìn đã biết là dễ đốt. “
Từ Đại lại nhớ tới mấy thủ vệ trước khi vào thôn trang đã đốt lửa trong lều tranh sưởi ấm, bỗng nhiên ý thức rõ được, trong nhà còn giàu có hơn so với tưởng tượng của ông ấy.
Đi qua sườn núi sẽ thấy được xưởng sản xuất binh khí đang bốc khói ở góc đông nam, ở đó thật sự có rất nhiều nhân tài, chuyển gạch, đánh hồ, khuấy, rèn sắt vô cùng náo nhiệt.
Nhưng bây giờ không còn thời gian để đi, Từ Đại háo hức trở về nhà, chỉ muốn nhanh chóng đến nhà mới để xem trong bốn tháng mình không ở nhà vợ và các con rốt cuộc đã làm gì mà lại có thể khiến một trang viên nhỏ thay đổi đến như vậy.
Tuy nhiên ông ấy còn đi đến trước cổng trạch viện, tiếng đọc sách lanh lảnh của lũ trẻ đã vang lên.
“Ngỗng ngỗng ngỗng, khúc hát vang tận trời, lông trắng phù lục thủy, hồng chưởng gạt thanh ba.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT