Còn có nhiều người cho rằng ba huynh muội Từ Nguyệt đây là nhàn rỗi đến mức nhàm chán nên mới tìm chút chuyện để giải trí, vì vậy bọn họ mang theo mấy phần tâm tư nịnh nọt lấy lòng mà hiến ra heo nhà mình.
Từ Nguyệt thấy được vẻ nửa tin nửa ngờ kèm theo nịnh hót của mấy người này mà chỉ biết buông ra tiếng thở dài lần thứ hai mươi lăm trong ngày hôm nay.
Nhưng hiện tại bọn họ không tin thì cô cũng không vội, đợi đến khi đông sang, có được sự so sánh là mọi người sẽ biết rốt cuộc cô có phải rảnh rỗi sinh nông nổi tìm chút thú vui tiêu khiển hay không.
Bận bịu cả một buổi sáng, thiến hết tám con heo, sau đó thấy nét mặt của mấy hộ tá điền nuôi heo còn lại kia đều tỏ ra kháng cự không muốn thuận theo, vậy nên Từ Nguyệt không thể không tạm thời từ bỏ công việc làm thêm này.
Hơn ba mươi cân lương thực kiếm được đều chứa trong một cái túi vải bố, Từ Đại Lang xách bằng một tay mà vẫn còn có thể vừa đi vừa vung vẩy, thu hoạch hôm nay thật sự là không đạt yêu cầu.
Nhưng nhìn từng mảng từng mảng lớn cây hạt kê đang sinh trưởng tươi tốt trong thôn trang, tâm trạng của ba huynh muội bọn họ vẫn là không tệ.
Tuy nhiên mặt trời đang chói chang trên đỉnh đầu, lại không có gió, hơi nước trong sông cũng không thể bốc lên được, Từ Nguyệt cứ luôn cảm thấy trong lòng ngột ngạt khó chịu, giống như bị một hòn đá không lớn không nhỏ đè lên vậy, có chút không thể thở nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT