Vương Đại Hữu đón một đám nhỏ ăn cơm xong, lại thu dọn sạch sẽ bát đũa và bếp, còn dặn dò Từ Đại Lang chú ý cửa viện, chăm sóc tốt muội muội, có việc thì gọi mình, lúc này mới dẫn tỷ đệ Quân Mai về nhà.
Đi lên, vẫn lo lắng chúc phù nói: “Có việc liền hô một tiếng, thúc ở ngay cách vách thôi.”
Từ Nguyệt gật đầu, “Vâng, đã biết rồi ạ Đại Hữu thúc, thúc cũng mệt mỏi một ngày, mau trở về nghỉ ngơi đi.”
Vương Đại Hữu lại nhìn chín nô lệ kia, vẫn cảm thấy không quá yên tâm, thẳng đến Từ Đại Lang phiền không chịu nổi đưa ra cương đao được mài sắc bén, lúc này hắn mới khép lại cửa rời khỏi.
Hồi tưởng lại chiến tích lưu lại của huynh muội Từ gia khi gặp phải ổ thổ phỉ trước kia, Vương Đại Hữu cảm thấy não mình hồ đồ rồi, chỉ là chín người nô lệ không có sức lực gì mà thôi, hai tỷ muội Từ Nhị Nương và Từ Nguyệt là có thể giải quyết, vậy mà hắn lại cứ lo ba đứa nhỏ sẽ gặp nguy hiểm.
Trong viện chỉ còn lại ba huynh muội Từ Nguyệt.
Chờ Vương Hữu Lương cũng nhốt hết bầy gà vịt của hắn ta rồi về phòng, ba huynh muội tiến vào nhà chính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play