Vinh bá cũng không biết Từ Đại nghĩ bản thân mình như vậy, ông ấy quay đầu lại nhìn hai chủ nhân đang đứng ở phía sau. Nhận được lời nhắc của bọn họ, ông ấy lại hỏi Từ Đại: “Từ Quản sự, nghe nói Nguyệt Nhi tiểu thư cũng nhiễm dịch bệnh, thật sao?”
Từ Đại gật đầu, lại phất phất tay, “Ấu Nương đã tỉnh lại nhưng hiện giờ vẫn chưa khỏi hoàn toàn, không tiện động đậy, cho nên ý tốt của cô mẫu và cô trượng, chất nhi xin nhận.”
“Các người yên tâm, nếu như thật sự đến mức vạn bất đắc dĩ, tiểu chất chắc chắn sẽ đến nhà nói không ngừng.”
Từ Thị nghe thấy lời này bèn liếc mắt nhìn chồng mình một cái, thấy ông ta không nói gì, tưởng cũng đồng ý đưa Từ Nguyệt bị nhiễm bệnh dịch đến nhà bèn gật gật đầu với Từ Đại, dặn ông ấy chăm sóc người trong nhà cho tốt, không có khuyên ông ấy nữa.
Chỉ là hỏi không rõ ràng: “Từ Đại, Nguyệt Nhi có thể tỉnh lại, vậy có phải phương thuốc mà vị đại phu Cố kia để lại…”
Từ Thị chưa nói hết lời nhưng mà cũng không cần nói hết, Từ Đại chỉ liếc mắt nhìn một cái cũng đã biết ý của cô mẫu là gì.
Ông ấy nhìn nhà cửa được xông ngải cứu và giấm chua trước, nghĩ ở đây dù sao cũng có nô lệ từng ở cũng có thể mang bệnh. Hiện tại trong nhà không có ai có triệu chứng, không có nghĩa là bọn họ không bị nhiễm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT