Cố đại phu chỉ chỉ búng máu đen đã khô lại trên mặt đất mà còn chưa kịp dọn đi: “Là bãi này à?”
Vương Thị gật đầu, thử hỏi thăm dò: “Bệnh này truyền nhiễm qua tiếp xúc hay lây lan qua không khí vậy? Chúng ta cũng không biết liệu bãi máu này có thể lây nhiễm được không, trừ ngài và gia đình chúng ta thì chưa có ai khác vào đây.”
“Đó có phải là một trong những nguồn lây nhiễm không vậy?”
Nếu đúng là như thế thật, nàng sẽ cần xử lý cẩn thận mới được, còn nếu không phải thì cũng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.
Nhưng nhìn vào búng máu gần như là màu đen này, kiểu gì cũng thấy như có khả năng lây nhiễm.
Cố đại phu thở dài nói: “Các ngươi khá hiểu chuyện, vả lại phòng ngừa rất tốt, nhưng chính ta cũng không rõ máu này có tính lây nhiễm hay không, chỉ có thể biết được phổi của Ấu Nương nhà các ngươi có dịch độc, vậy nên mới dẫn đến tình trạng ho ra máu không ngừng.”
“Dịch độc này tiến vào qua miệng và mũi, lây nhiễm tới tỳ phổi, từ đó dẫn tới triệu chứng trúng độc hộc máu tươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT