Vinh bá tính toán giá trị của con ngựa này, ít nhất cũng phải năm vạn tệ, số tiền này đối với phu nhân và lão gia mà nói cũng không tính là quá nhiều, nhưng cũng sẽ không nguyện ý bỏ ra.
Từ gia cho phép hai đứa nhỏ cầm nhiều tiền như vậy, hoặc là bởi vì của cải trong nhà vượt xa so với tưởng tượng của phu nhân bọn họ, còn nếu không thì đầu óc bọn họ có bệnh!
Nhưng Từ Đại mà Vinh bá đã gặp không giống với người có đầu óc có vấn đề lắm.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Vinh bá trở nên mê mang, trong lòng hít sâu một hơi khí lạnh, thầm nghĩ: tài phú của Từ gia rất có thể vượt ngoài sức tưởng tượng.
Hai huynh muội cũng không biết Vinh bá đã tự mình bổ đầu óc suy nghĩ về của cải ‘phong phú’ của nhà mình, Từ Nguyệt vô cùng hạnh phúc khi cưỡi con ngựa mà ca ca đã cực khổ để mua cho mình.
Cô bé vỗ về con ngựa dưới thân đã được ca ca huấn luyện rất thành thục, nhẹ nhàng nói: “Từ nay về sau, ngươi sẽ được gọi là Tiểu Ái, đại diện cho tình yêu của ca ca ta.”
Con ngựa không hiểu tiếng người nên không có lên tiếng, nó chỉ khịt mũi thở phì phì dưới cái thời tiết nóng bức này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play