Từ Nguyệt trầm ngâm một lát, cô bé gật đầu: “Cũng được, chỉ là các ngươi phải mang đồ đến nhà ta thế chấp ta mới  đưa đậu hũ cho ngươi đi bán được.”
“Còn nữa, các ngươi định lấy bao nhiêu? Ngày mai vào thành rồi, nhà ta không làm được nhiều, cùng lắm hai mươi phần thôi.”
“Chỉ có thể lấy hai mươi phần sao?” Dương Oa Tử khó xử, thật ra người cả thôn ai cũng muốn lấy đậu hũ đi bán, nhưng mà bình thường người khác sẽ không đồng ý mấy chuyện như vậy sao.
Dù sao người ta cũng cần kiếm tiền cho nhà mình, khó lắm Ấu Nương Từ gia mới đồng ý.
Dương Oa Tử nghĩ một lúc, đáp: “Vậy thì hai mươi phần, ta lập tức báo tin này với mọi người, bảo hộ lấy đồ đến nhà ngươi thế chấp.”
Từ Nguyệt gật đầu, dù sao cô bé cũng đã sớm đoán được phản ứng này của các thôn dân rồi. Tìm người mở rộng thị trường tiêu thụ vốn là một bước trong kế hoạch tiêu thụ của cô bé.
Huống gì, cứ như vậy, những tá điền như Dương Oa Tử còn thể kiếm được tiền trung gian để cải thiện cuộc sống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play