Mặt trời sắp lặn nên Từ Nguyệt không dám trì hoãn nữa, nàng mỉm cười với hai huynh muội Dương Tử Oa rồi xuống núi với một chiếc túi lớn đầy lông dê để đi cùng sư huynh.
Dương Oa Tử thấy vóc dáng nàng không lớn, trong lòng không yên tâm mà lấy bao tải trên người nàng rồi cùng nàng xuống chân núi.
“Từ Ấu Nương, nếu người khác có lông dê, cô có còn muốn không?” Trước khi rời khỏi, Dương Oa Tử nghĩ đến đàn dê của những gia đình khác trong thôn nên mới ngập ngừng hỏi.
Từ Nguyệt lắc đầu: “Bây giờ ta cần nhiều như vậy, cũng không biết mình làm có thành công hay không, nhưng mùa xuân và mùa thu dê đều sẽ rụng lông, nếu mọi người không bận tâm thì cứ gom lông dê trước.”
Nghe vậy, Dương Oa Tử hơi thất vọng gật đầu nhìn hai huynh đệ Từ Nguyệt trở về, lại nhìn tảng đá lớn trong tay Từ Đại Lang, ngạc nhiên hồi lâu rồi mới quay trở lại núi lùa dê về.
“Ra ngoài lâu như vậy, Từ Ấu Nương, muội không muốn về nhà sao?”
Từ Nguyệt và Từ Đại Lang vừa bước vào sân họ đã bị Từ Nhị Nương đứng trước bếp đang chuẩn bị bữa tối quở trách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT