Không biết túc nào, Trương Nhược Trần đã xuất hiện ở phía trước, ngăn cản đường di của han. Nam tử trung niên tập tức dừng bước, cắn răng, ánh mắt tộ ra thần sắc âm độc ,y chuẩn bị ra tay lần nữa.
- Trương Nhược Trần, ta tiều mạng với ngươi! Xoạt!
Một đạo kiếm quang sáng ngời hiện lên ở trước mắt nam tử trung niên, sau một khắc, một thanh kiếm lạnh như băng gác lên cổ hắn.
Nam tử trung niên cảm nhận được trên cổ truyền đến cảm giác mát lạnh, toàn thân run lên, nguyên bản chiêu thức chuẩn rbị công kích ra cũng ngừng ở giữa không trung, thân thể lựa như hóa đá, động cũng không dám động thoáng một phát.
- Kiếm pháp thật nhanh!
Trong mắt nam tử trung niên rốt cục LỘ ra thần sắc sợ hãi.
Trương Nhược Trần một tay nắm bắt chuôi kiếm, tinh thần lực ngưng tụ ở hai mắt, nhìn nam tử trung niên nói: - Nói đi! Ngươi đến cùng là người nào? Không nên vòng vo, bằng không ta sẽ lập tức làm cho đầu lâu của ngươi bay ra ngoài.
Nam tử trung niên bị tinh thần lực của Trương Nhược Trần chấn nhiếp, cả người uể oải, mất đi ý chí, có chút ngốc trệ nói:
- Tư... Tư Long Dực.
Trương Nhược Trần nói:
- Người Tư Thánh môn phiệt?
- Ta chỉ là bàng chi của Tư Thánh môn phiệt, không phải đệ tử huyết mạch trực hệ. Ta cũng chỉ nghe lệnh làm việc, kỳ thật chúng ta không oán không cừu, cầu ngươi tha ta một mạng.
Tư Long Dực cẩn thận từng li từng tí nói.
Hắn sợ nói sai một chữ, sẽ chọc giận Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần nói:
.- Ngươi không cần sợ hãi như vậy, chỉ cần ngươi thành thật khai báo, ta có thể thả ngươi một con đường sống. Nói cho ta biết, ai bảo ngươi làm như vậy? Mục đích làm như vậy là vì cái gì?
Tư Long Dực thở dài một hơi nói:
- Là Tư Hải, hắn cũng tới Hỗn Độn Vạn Giới Sơn, hắn phụng lệnh lão tổ, đặc biệt đến đây giết ngươi.
Trương Nhược Trần và Tư Thánh môn phiệt có ân oán, cơ hồ đã đến trình độ thủy hỏa bất dung.
Sau khi tin tức Trương Nhược Trần trở thành Thiên Bảng đệ nhất truyền quay lại Đông Vực, toàn bộ Tư Thánh môn phiệt đều chấn động.
Làm một Thánh giả môn phiệt truyền thừa đã lâu, Tư Thánh môn phiệt quá tinh tường sức nặng của một thiên tài tuyệt đỉnh.
Có lẽ hiện tại Trương Nhược Trần còn không uy hiếp được bọn hắn, nhưng năm mươi năm sau, một trăm năm sau sẽ là cục diện như thế nào?
Chỉ cần Trương Nhược Trần đạt tới Thánh cảnh, đối với Tư Thánh môn phiệt chính là tai hoạ ngập đầu.
Cho nên vô luận như thế nào, Tư Thánh môn phiệt cũng phải ở trước khi Trương Nhược Trần lớn tên diệt trừ hắn.
Tam Đao Bán Thánh của Tư Thánh môn phiệt tự mình hạ tệnh, bảo Tư Hải dẫn bốn cường giả Ngư Long cảnh chạy đến Hỗn Độn Vạn Giới Sơn, phải giết Trương Nhược Trần ở trong chiến trường Khư GIới. Tư Long Dực là một trong bốn cường giả Ngư Long cảnh Tư Thánh môn phiệt phái ra, đương nhiên cũng là kẻ tu vi yếu nhất trong bốn người.
Tư Long Dực tiếp tục diễn giải:
- Sở dĩ Tư Hải lệnh ta đi tản lời đồn, kỳ thật là muốn chọc giận võ giả Hắc Thị, mượn tay những võ giả là đạo kia diệt trừ ngươi.
-Tu Hải cũng xem như môt nhân vat nha, tại có thể nghĩ đến thủ đoạn mượn đao giết người. Trương Nhược Trần cười nói.
Trước đó ở Ngũ Hành Khư Giới, Trương Nhược Trần giết chết truyền nhân thế hệ này của Tư Thánh môn phiệt... Tư Thanh. Không nghĩ tới Tư Thánh môn phiệt còn chưa ăn đủ giáo huấn, còn phái vị truyền nhân thứ hai đến đối phó Trương Nhược Trần.
Tư Hải là truyền nhân đời trước của Tư Thánh môn phiệt, mười năm trước tiến vào Thánh Viện, vô luận là thiên tư hay tu vi, đều vượt xa Tư Thanh.
Bị người tính toán, không bằng chủ động xuất kích, trong nội tâm Trương Nhược Trần đã có tính toán, hỏi:
- Tư Hải đang ở đâu?
Tư Long Dực đo dự một chút, nhưng ở dưới tính thần lực của Trương Nhược Trần áp bách, cuối cùng vẫn nói:
- Có tẽ Tư Hải đang gặp mặt Hắc Thị Nhất Phẩm Đường Lục Bào Tinh Sứ, bọn hắn muốn tiên thủ đối phó ngươi. Hơn nữa ta nghe nói, đệ tử thứ ba của Quỷ Thánh Âm Vô Thường đã tới Hỗn Độn Vạn Giới Sơn, hơn nữa thả tời, muốn luyện ngươi thành Vong Linh Quỷ Đồng.
Trương Nhược Trần cười nói:
- Tư Hải một bên bịa đặt, châm ngòi mâu thuẫn giữa ta và Hắc Thị, một bên lại cùng Hắc Thị kết minh, chuẩn bị liên thủ đối phó ta. Truyền nhân của Tư Thánh môn phiệt, quả nhiên không thể khinh thường.
Tư Long Dực hỏi:
- Nên nói ta đã nói toàn bộ cho ngươi biết, bây giờ ngươi có thể thả ta đi không?
Trương Nhược Trần thu hồi tinh thần lực, cánh tay xoay chuyển, thu Trầm Uyên Cổ Kiếm về, tiêu sái nói:
- Ngươi đi đi!
- Cứ như vậy thả ta ly khai?
Tuy Trương Nhược Trần thu hồi tinh thần lực, Tư Long Dực lại không dám buông lỏng, ngược lại càng thêm khẩn trương, có chút không tin Trương Nhược Trần sẽ hảo tâm như thế.
Khả năng sao?
Hắn rất hoài nghi, ngay thời điểm hắn xoay người, Trương Nhược Trần sẽ xuất kỳ bất ý huy kiếm chém đầu lâu của hắn.
Trương Nhược Trần nói:
- Đương nhiên là phải thả ngươi ly khai, sau khi trở về, ngươi nói cho Tư Hải và võ giả Hắc Thị, nói hiện tại ta muốn đi Huyền Vũ Khư Giới, nếu bọn hắn muốn giết ta, cứu Chanh Nguyệt Tinh Sứ về, thì nhất định không thể bỏ qua cơ hội này.