Ánh mắt Trương Nhược Trần nhìn về phía Ngao Tâm Nhan nói:

- Ngao sư muội, sau này trong thời gian ngắn, ngươi và Chanh Nguyệt Tinh Sứ ở trong tranh bế quan tu luyện, nếu tu luyện có nghỉ hoặc, có thể hỏi Tiểu Hắc.

Thế giới trong tranh, chính là thánh địa tu luyện độc nhất vô nhị, Ngao Tâm Nhan tự nhiên nguyện ý ở bên trong tut luyện, ít nhất cũng phải trước tăng tu vi tên tới Ngư Long cảnh. Chỉ có đạt tới Ngư Long cảnh, mới xem như siêu việt phàm nhân, chính thức tiến vào thánh đạo.

Chanh Nguyệt Tinh Sứ và Ngao Tâm Nhan đều muốn cố gắng tăng tu vi, tăng cường thực lực, vì vậy không hề lãng phí thời gian, các nàng xếp bằng ở biên giới Tiếp Thiên Thần Mộc, bắt đầu vận chuyển công pháp tu luyện.

Kế tiếp, Trương Nhược Trần, Tiểu Hắc, Hoàng Yên Trần đi đến trung tâm cọc gỗ, dần dần tới gần mầm cây của Tiếp Thiên Thần Mộc.

Trên mặt Hoàng Yên Trần tộ ra vài phần to lắng, xoay người nhìn về phía Chanh Nguyệt Tinh Sứ nói:

- Trương Nhược Trần, ngươi quyết không nên bị sắc đẹp của Chanh Nguyệt Tỉnh Sứ mê hoặc, tời của nàng cũng không thể tin.

- Ta cảm thấy, nàng thần phục ngươi, hoàn toàn là vì muốn ở thế giới trong tranh tu luyện, mượn hoàn cảnh nơi này để mình trở nên cường đại. Đợi đến túc nàng luyện thành, nhất định sẽ giết ra thế giới trong tranh. Trương Nhược Trần cười nói:

- Ta biết.

Tiểu Hắc cười ha ha:

- Ai cũng biết, nàng là giả ý thần phục. Chỉ là một tiểu nha đầu, nhưng tâm cơ rất sâu, nhưng không sao, bổn hoàng tự nhiên có biện pháp điều giáo nàng đến thần phục chính thức. Trương Nhược Trần, ngươi có hứng thú tự mình điều giáo hay không?

Trương Nhược Trần lắc đầu nói: - Không có hứng thú. Nàng là người ngươi muốn, tự nhiên là giao cho ngươi tới quản giáo. Ta chỉ hy vọng, sau này không thể bởi vì nàng, mà gây ra mầm tai vạ.

Tiểu Hắc hừ lạnh:

- Bổn hoàng làm sao có thể không trấn được? Ngược lại là ngươi, ngươi phải giúp ta tìm kiếm hai loại thể chất khác, Chân Thần Thể và Tiên Thiên Cực Dương Thể. Năm loại thể chất, thiếu một thứ cũng không được.

- Ta sẽ giúp ngươi lưu ý. Trương Nhược Trần nói.

Hai người một mèo, rất nhanh đi tới dưới mầm cây Tiếp Thiên Thần Mộc

Linh khí nơi này càng thêm nồng đậm.

 Đặc biệt là linh khí Mộc thuộc tính, quả thực giống như dòng suối, xuyên thẳng ở giữa không trung, cuối cùng hóa thành sương trắng.

Trương Nhược Trần nhìn cự mộc trước mắt nói: - Tiểu Hắc, nhớ rõ sự tình ta đề cập qua với ngươi không? Thời điểm thu Bản Nguyên chi khí của Mộc Tinh Khư Giới, ta lại tiến vào cảnh giới huyền diệu khó giải thích kia, lúc ấy ở dưới Tiếp Thiên Thần Mộc, xuất hiện một lão giả luyện kiếm. Ngươi có biết lão giả kia đến cùng là người nào không?

Tiểu Hắc có chút kinh ngạc, tròng mắt quay tròn, suy tư một lát, cuối cùng lắc đầu:

- Ta ở trong tranh tổng cộng một trăm vạn năm, chưa từng thấy qua lão giả luyện kiếm nào. Bất quá...

- Bất quá cái gì?

Ánh mắt Trương Nhược Trần ngưng tụ.

Tiểu Hắc như nhớ lại cái gì nói:

- Con lừa trọc Tu Di Thánh Tăng kia từng ở đây diễn luyện qua một bộ kiếm pháp. Nói không chừng ngươi chứng kiến tão giả luyện kiếm, là bóng dáng mà Tu Di Thánh Tăng ở trăm vạn năm trước lưu Lai.

- Một cái bóng có thể lưu tại lâu như vậy?

Hoàng Yên Trần có chút nghi hoặc. Tiểu Hắc nói:

- Cái bóng khác tự nhiên không được, nhưng Tu Di Thánh Tăng lại không phải người bình thường, lực lượng của hắn quá cường đại, đủ để làm phiến không gian này phát sinh vặn vẹo. Ngươi ở trăm vạn năm sau, lần nữa chứng kiến bóng dáng của hắn, cũng không phải sự tình không có khả năng.

- Đúng là có khả năng này.

Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu.

Thiên hạ này, người có thể dung nhập thời gian vào kiếm pháp, chỉ sợ cũng chỉ có Tu Di Thánh Tăng và Trương Nhược Trần.

Trong nội tâm Trương Nhược Trần thầm suy đoán, túc ấy Tiếp Thiên Thần Mộc hấp thu rất nhiều Bản Nguyên chi khí, nhất định sẽ tạo thành tinh khí chấn động, từ đó để hình ảnh trăm vạn năm trước lần nữa hiện ra. Đương nhiên, đây cũng chỉ là hắn và Tiểu Hắc suy đoán, chưa hẳn là chân tướng.

Trương Nhược Trần giờ mới bắt đầu tu luyện Thời Gian Kiếm Pháp, ngay cả kiếm thứ nhất Sát Na Vô Ngân cũng chỉ đạt tới tiểu thành, muốn lực lượng thời gian và kiếm pháp dung làm một thể, còn cần tu luyện rất lâu.

- Trên Thời Không Bí Điển, có lẽ ghi lại phương pháp tu luyện Thời Gian Chi Kiếm.

Trương Nhược Trần tập tức lấy Thời Không Bí Điển ra, từ tờ thứ nhất bắt đầu đọc, một mực lật đến trang thứ chín, quả nhiên thấy bốn chữ Thời Gian Chi Kiếm.

Trước kia Trương Nhược Trần chỉ có thể đọc đến trang thứ tám, thời điểm đến trang thứ chín, vô luận như thế nào cũng không thể mở ra.

Đây là lần thứ nhất hắn lật đến trang thứ chín. Chỉ thấy trên trang thứ chín, tổng cộng vẽ chín trăm người tí hon.

Từng người tí hon chỉ như con muỗi, bọn hắn tay cầm kiếm, hình thái khác nhau, đang thi triển kiếm chiêu bất đồng.

Mỗi một bức tranh đều là một chiêu kiếm, hoặc đâm, hoặc chọc, hoặc ngăn, hoặc trảm… mỗi chiêu đều không giống nhau, rồi lại cực kỳ tinh diệu, tràn ngập tinh hoa kiếm đạo.

Sát Na Kiếm Pháp là trụ cột của Thời Gian Chi Kiếm, một đạo Thời Gian Ấn Ký, một sát na, một chiêu kiếm pháp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play