Lúc này, Trần Thư Thư mới nhận ra bản thân mình đã nhìn thiếu niên trước mặt rồi ngẩn người một lúc lâu rồi.
Có lẽ là do trải qua khoảnh khắc cận kề cái chết vừa rồi quá mức kích động, trái tim cậu ta vẫn đang đập thình thịch. Cậu ta chống tay xuống đất đứng dậy, phát hiện mặc dù gương mặt thiếu niên vẫn còn có chút non nớt, nhưng chiều cao đã gần bằng cậu ta, thậm chí còn cao hơn một chút.
Đôi mắt đỏ thắm nhìn cậu ta, hàng mi trắng hơi cụp xuống, tựa như sương giá quét ngang.
Trần Thư Thư cảm thấy nhịp tim mình như đang đập ngày càng nhanh hơn.
“... Cảm ơn cậu đã cứu tôi.” Trần Thư Thư cố kìm nén tiếng tim đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nở nụ cười chiêu bài thường ngày của mình, “Vừa rồi thật sự nguy hiểm quá, nếu không có cậu, tôi suýt chút nữa đã bị kim tiêm của y tá đâm xuyên qua người rồi. Anh bạn nhỏ, cậu chính là ân nhân cứu mạng của tôi đó!”
“Tôi tên Trần Thư Thư. Ân nhân, không biết cậu tên là gì?”
Trong lúc nói chuyện, Trần Thư Thư quan sát thiếu niên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play