Thẩm Quyết hỏi chuyện mà đôi mắt hầu như không chớp lấy một cái, đồng tử đen láy sâu thẳm sáng long lanh, khiến người ta có ảo giác như hắn đang tập trung quan sát bạn.
Thực tế chứng minh, hiếm ai có thể cự tuyệt trả lời câu hỏi của hắn.
Ngao Đại Dã theo bản năng đáp: “Khu vực thứ hai bên trái, dãy thứ ba, vị trí thứ mười chín.”
Thẩm Quyết gật đầu: “Vậy đi thôi”
“Hả?” Ngao Đại Dã ngẩn người, không hiểu sao Thẩm Quyết lại xác định mục tiêu nhanh như vậy.
Chử Tiểu Hiên suy nghĩ một chút cũng hiểu ra logic của Thẩm Quyết, bèn giải thích cho Ngao Đại Dã: “Hẳn là đại lão nghĩ, rất có thể Tương Phàm chính là vật chủ của màn sương mù, bởi vì nếu không phải người từng làm việc ở công ty các cậu thì rất khó có thể xây dựng được một không gian giống hệt thế này. Vậy nên, chỗ ngồi của Tương Phàm rất có thể chính là nơi vật chủ đang ở.
“Nhưng mà chỗ đó không phải Tương Phàm đang ngồi.” Ngao Đại Dã nhỏ giọng nói, “Người đó tôi chưa từng gặp bao giờ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play