Lúc này vẫn còn là ban ngày, giữa thanh thiên bạch nhật.
Chỉ thấy phía trước miếu Thổ Địa, Lộ Doãn cùng bốn quan binh khác đã vây thành một nửa vòng tròn, chặn trước cửa miếu.
Trước mặt họ, một nam nhân mặc áo màu chàm, dáng người cao lớn, đang kẹp chặt Thẩm Tam tiểu thư mà Tô Lưu Nguyệt đã từng gặp tại tiệc thưởng sen. Một tay hắn siết chặt cổ nàng, tay còn lại cầm một con dao nhỏ, áp sát vào làn da mỏng manh của nàng, khuôn mặt dữ tợn, hét lên: “Các ngươi mau cút đi! Nếu không, ta sẽ cùng nàng ta đồng quy vu tận!”
Giống như lời Tiểu Thúy ở Tầm Hương Các đã nói, nam nhân này chải tóc gọn gàng, toàn thân sạch sẽ chỉnh tề, khuôn mặt có thể xem là anh tuấn, nhưng nhìn kỹ sẽ phát hiện rõ ràng hắn đã trang điểm, khuôn mặt trắng trẻo mịn màng tương phản rõ rệt với làn da màu lúa mì ở cổ dưới ánh nắng sáng.
Người đánh xe đưa Tô Lưu Nguyệt đến đây nghe thấy tiếng cười khẽ của nàng, không khỏi ngạc nhiên liếc nhìn nàng.
Cô nương này thấy tình cảnh nguy hiểm như vậy mà còn cười được!
Không phải là bị dọa đến ngớ ngẩn rồi chứ! Chu Vân Khắc, người cùng nàng đến đây, cũng nhảy xuống ngựa, nhìn thấy nụ cười trên khóe môi của Tô Lưu Nguyệt, nhướng mày nhẹ, cười khẽ đầy ý vị: “Ngươi đã có cách rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play