Mấy ngày sau, không biết có phải vì Quách thị bận rộn đối phó với vị tướng quân họ Ngũ kia hay không mà bà ta không có thời gian đến gây phiền phức cho Tô Lưu Nguyệt. Tô Lưu Nguyệt lại có những ngày tháng tự do thoải mái như trước, chỉ là những thứ gửi đến viện của cô ngày càng bị cắt xén nghiêm trọng hơn.
Sáng sớm hôm nay, khi Nhĩ Tư đi lấy bữa sáng cho Tô Lưu Nguyệt, cô nàng tức đến nỗi bước chân nhanh như gió, đi thẳng vào phòng của Tô Lưu Nguyệt, đặt mạnh khay thức ăn lên bàn, nghiến răng nói: “Nhìn này! Đây là cách mà họ đối xử với chủ nhân trong nhà sao? Hai miếng bánh bao đã nguội ngắt và cứng như đá, một bát cháo còn loãng hơn nước, và một đĩa dưa muối lộn xộn mà chỉ có người hầu mới ăn. Những thứ này thậm chí lợn cũng không ăn!
Nô tỳ cãi lý với người ở nhà bếp, họ còn trách mắng nô tỳ đến muộn, bảo đã qua giờ ăn sáng rồi, có cái để ăn là may lắm rồi. Hôm nay cô nương chẳng phải chỉ dậy muộn có chút xíu thôi sao! Lục tiểu thư ngày nào cũng ngủ đến tận giữa trưa mới dậy, sao không thấy họ nói gì chứ!”
Nhĩ An nhìn đĩa thức ăn trên bàn, mím môi nói: “Cô nương của chúng ta sao có thể so sánh với Lục tiểu thư, Lục tiểu thư có cha và mẹ yêu thương, thấy cô ấy ngày nào cũng dậy muộn, họ còn đặc biệt cho người thiết lập một nhà bếp nhỏ ngay trong viện của cô ấy. Đúng là bắt nạt cô nương chúng ta vì không có người chống lưng.”
Nhĩ Tư tức đến nỗi hai tay chống hông, giậm chân liên tục để kiềm chế cơn giận sắp bùng nổ trong lòng, “Nô tỳ cũng không thèm so với Lục tiểu thư nữa, cô nương của chúng ta còn bị đối xử tệ hơn cả những cô nương con của thiếp, sắp… sắp bị đối xử không bằng cả người hầu rồi! Nếu đây không phải là nhà của cô nương, nô tỳ đã muốn đập luôn đĩa đồ ăn heo này vào đầu lũ khốn nạn kia!”
Tô Lưu Nguyệt vừa từ phòng trong bước ra, nhìn Nhĩ Tư với vẻ cười cợt, không thèm nhìn khay thức ăn kia một cái, nói: “Ngươi  tức giận vì bọn khốn đó mà làm tổn hại đến bản thân thì không đáng đâu. Gói những món ăn này lại, lát nữa mang ra cho trẻ con lang thang trên phố ăn đi. Ta đi ra ngoài, trên đường ăn gì đó cũng được.”
Bây giờ cô có trong tay tiền thưởng từ hai vụ án lớn mà Chu Vân Khắc đã trả, cũng xem như là một tiểu phú bà rồi, muốn ăn gì chẳng được?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play