Tô Lưu Nguyệt hơi sững sờ, không ngờ Chu Vân Khắc lại đột nhiên nói vậy, cô vô thức ngẩng đầu nhìn hắn.
Người này đúng là nhạy bén, hôm qua cô chỉ vô tình hỏi một câu, vậy mà hôm nay hắn đã tìm ra mọi chuyện.
Cô trầm ngâm một lúc rồi lắc đầu: “Không cần, yêu cầu phá án của ta đã được sử dụng rồi.”
Chu Vân Khắc dường như thấy thú vị, “Ta giúp ngươi chuyện này, không tính vào phần thưởng phá án của ngươi.”
Tô Lưu Nguyệt không khỏi càng thắc mắc hơn, cô nhìn hắn chằm chằm, như muốn nhìn thấu tâm can hắn.
Người này lại tốt bụng như vậy? Thôi được rồi, ở một số khía cạnh, hắn đúng là người có tình có nghĩa, nhưng Tô Lưu Nguyệt không nghĩ hắn sẽ làm chuyện không có lợi cho mình.
Chu Vân Khắc bị cô nhìn chằm chằm, lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy có chút bối rối, hắn đưa tay lên môi, ho nhẹ một cái rồi nói: “Xem như là bù đắp… vì ta đã xử lý không tốt chuyện những chiếc bánh mà ngươi mang đến hôm qua. Ta không định vứt chúng đi, chỉ là muốn Phong Dương chia cho các binh sĩ khác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT