Chu Vân Khắc nhàn nhã đứng nhìn một lúc, sau đó bật cười nhẹ và cất giọng: “Thẳng lưng, hai chân kẹp chặt vào bụng ngựa. Ngươi ngồi mềm nhũn thế này mà để ngựa chạy thì sẽ bị hất ngã đấy.”
Tô Lưu Nguyệt giật mình, kéo mạnh dây cương, quay đầu nhìn về phía cửa sân tập, nơi người đàn ông đang đứng. Nụ cười trên mặt cô lập tức cứng lại.
“Mềm nhũn?” Cô chưa từng bị ai dùng từ này để hình dung mình.
Nhưng cô không phải người không biết lắng nghe, ngay lập tức điều chỉnh tư thế theo lời hắn, hỏi: “Có phải thế này không?”
Chu Vân Khắc mỉm cười, từ từ bước tới, giọng nói nhẹ nhàng: “Không tệ, nhưng ta nhớ ngươi không phải đang điều tra vụ án sao? Sao lại có thời gian rảnh học cưỡi ngựa?”
Đây là đang trách tội sao…
Tô Lưu Nguyệt lập tức bày ra vẻ mặt vô tội và nghiêm túc: “Ta học cưỡi ngựa là để sau này có thể điều tra vụ án cho điện hạ hiệu quả hơn. Hơn nữa, ta vốn chỉ định đứng xem người khác cưỡi ngựa trong lúc chờ Phùng Đại Lực bọn họ về, nhưng Dung tiên sinh nhất quyết bảo Phong thống lĩnh gọi người đến dạy ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT