Tô Lưu Nguyệt cùng mọi người theo sau Phùng Đại Lực, chẳng mấy chốc đã đến trước cửa nhà họ Diêu.
Phùng Đại Lực tiến lên gõ cửa, một lát sau, một người phụ nữ dáng nhỏ nhắn mở cửa ra. Khi thấy trước mặt là một nhóm nam nhân cao lớn, người phụ nữ rõ ràng bị sợ hãi, còn chưa kịp mở miệng nói gì thì Phùng Đại Lực đã lấy ra lệnh bài của Kinh Triệu Phủ và nói: “Chúng ta là người của Kinh Triệu Phủ, đến đây để hỏi một số việc.”
Người phụ nữ ngay lập tức trợn tròn mắt, giọng nói lắp bắp: “Quan… quan gia, nhà chúng ta… nhà chúng ta có ai phạm tội gì sao?”
“Chúng ta đến để điều tra mấy vụ án xảy ra cách đây mười lăm năm,” Phùng Đại Lực đáp: “Ông bà Diêu Hưng Hải có ở nhà không?”
Diêu Hưng Hải, chính là tên của cha Diêu thị.
Người phụ nữ ngẩn người ra, trong lòng đầy lo lắng nhưng không dám chậm trễ, vội vàng gật đầu nói: “Cha chồng và mẹ chồng của dân phụ đều ở nhà, nhưng mấy ngày trước, em chồng của dân phụ vì bệnh mà qua đời, mẹ chồng vì đau buồn mà ốm liệt giường…”
Phùng Đại Lực nghe vậy liền liếc nhìn Bình Thiếu Doãn, Bình Thiếu Doãn bình thản nói: “Vậy hãy gặp cha chồng ngươi trước.”
Người phụ nữ lúc này mới nhận ra người đàn ông đứng phía sau, bàng hoàng, khuôn mặt thoáng hiện lên nét kinh ngạc. Cô nhìn hắn một lúc lâu rồi mới nói: “Vâng… vâng, mời các vị vào, dân phụ sẽ đi gọi cha chồng ra ngay.”
Đây là một sân nhỏ hẹp, không bao lâu sau, một lão già lưng còng, hai bên tóc mai đã bạc, được người phụ nữ dìu ra. Trên khuôn mặt vốn đã không hiền lành, giờ lại càng thêm u ám như bầu trời trước cơn bão, rõ ràng là một người rất cứng đầu khó đối phó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play