Chu Vân Khắc nhìn chằm chằm vào nữ tử trước mặt mình hồi lâu, rồi bỗng nhiên bật cười trầm thấp: “Lưu Nguyệt, nàng có biết ta bắt đầu nhận ra rằng ta thật lòng thích nàng từ khi nào không?”
Tô Lưu Nguyệt thoáng ngẩn người, cái tên này sao lại bất ngờ nhảy sang chủ đề này vậy?
Nàng đâu phải giun trong bụng hắn mà biết được tâm tư của hắn! Tô Lưu Nguyệt liếc hắn một cái, thản nhiên đáp: “Chắc chắn không phải lúc chàng thấy ta suýt ngã mà lại lùi một bước, nhìn ta ngã ngồi xuống đất chứ gì.”
Chu Vân Khắc không nhịn được, khẽ siết lấy tay nàng  ánh mắt thoáng hiện nét cười.
Tên này, chuyện đã lâu vậy mà còn để bụng à.
Hắn không tiếp tục dừng lại mà nhẹ giọng nói tiếp: “Ta bắt đầu nhận ra mình thật lòng thích nàng từ vụ án thiêu chết các sĩ tử. Lúc đó, khi chúng ta cùng nhau ra ngoài thành mai phục kẻ thủ ác, tay ta bị chém trúng. Nàng cúi đầu cẩn thận bôi thuốc cho ta, khi đó, ta lại nảy ra ý nghĩ… hy vọng vết thương ấy mãi không lành, để nàng có thể tiếp tục bôi thuốc cho ta.”
Tô Lưu Nguyệt: “…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play