Tô Nhược bất ngờ vui mừng, cất giọng nói: “Cửu Lang!” Nói xong, nàng nhanh chóng bảo phu xe: “Dừng xe, dừng xe!”
Lúc này, Tô Lưu Nguyệt cũng nhìn thấy bóng dáng quen thuộc từ xa, không khỏi nhíu mày. Thật không ngờ đó lại là vị hôn phu cũ của nàng – Trịnh Bạch Tông. Không cần đoán cũng biết, những người đi cùng hắn đều là người của nhà họ Trịnh.
Suốt dọc đường, sao nàng chỉ toàn gặp những người đáng ghét như vậy.
Nhà họ Trịnh có bốn cỗ xe ngựa, lúc này bọn họ đang vây quanh chiếc xe ngựa đầu tiên. Nhìn kỹ lại, thì thấy bánh xe trước bên phải của chiếc xe ngựa ấy đã bị sụp xuống một vũng nước.
Sáng nay vừa mưa xong, trên mặt đất vẫn còn nhiều vũng nước chưa kịp rút hết. Có lẽ mặt đất dưới vũng nước đó đã bị nứt, nhưng bị nước mưa che khuất, khiến mọi người tưởng rằng đó chỉ là một vũng nước bình thường.
Xe ngựa của Tô Lưu Nguyệt cuối cùng dừng lại bên cạnh xe ngựa của nhà họ Trịnh. Tô Nhược vội vàng bước xuống, vui vẻ tiến đến gần Trịnh Bạch Tông, “Cửu Lang, sao huynh lại ở đây?”
Trịnh Bạch Tông nhíu mày, nói: “Chúng ta đang trên đường đến biệt viện của Trường Hỷ Trưởng Công Chúa để dự tiệc. Muội… cũng đi sao? Sao ta không nghe muội nói gì về việc này?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT