Cổ Ly thong thả cười: “Đó là lẽ đương nhiên, Minh Hoàng còn lưu lại Thánh Thiên một thời gian nữa, là việc trọng đại ngàn năm có một, nhất định phải lo liệu thỏa đáng.”
Kế tiếp chính là các tiết mục giải trí và nghi thức đón mừng nối đuôi nhau, toàn bộ hoàng cung vô cùng náo nhiệt, vừa là để chiêu đãi Minh Hoàng, vừa là để chúc mừng cho Thư Mộng và Quân Thần. Nếu không có gì đặc biệt, ngày lành tháng tốt đã được chọn, từ nay trở đi, Quân Thần sẽ vào cung làm phi. Hai sự kiện lớn song song diễn ra, hoàng cung không rộn ràng mới là lạ.
Sau một hồi vất vả, vừa trở lại cung Uẩn Thanh, Thư Mộng đã giận dữ túm lấy Cổ Ly hỏi: “Chàng có gì để giải thích không?”
Cổ Ly nghe vậy chỉ cười, thong thả kéo Thư Mộng ngồi xuống giường, bảo: “Chuyện này chẳng phải quá tốt cho nàng sao, ta giúp nàng nạp được một quân phi xuất sắc như Quân Thần, nàng không cảm ơn ta thì thôi, lại còn khởi binh vấn tội?”
Thư Mộng sầm mặt, ấn Cổ Ly xuống giường, quát: “Ai thèm chàng giúp? Ai bảo với chàng là ta muốn nạp quân phi?”
Cổ Ly cố gỡ tay Thư Mộng ra, bảo: “Trong tình thế đó thì nàng đâu có lựa chọn nào khác? Huống hồ đó cũng là chuyện tốt, không nhận lời sẽ có nhiều người phẫn nộ.”
“Đó là chuyện riêng của ta, Thánh Thiên của ta không cần Ảnh Thúc nhà hắn bày đặt mở cửa biên giới, cùng chung thịnh vượng. Bọn chúng giương oai giễu võ trên lãnh thổ chúng ta, lẽ nào ta lại phải nhịn chúng?” Thư Mộng nói đến đây càng uất ức, Cổ Ly chọc giận nàng thì còn châm chước được, chứ những kẻ khác thì còn lâu!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play