“Sao lại thích đối nghịch với ta thế nhỉ?” Thư Mộng vừa mới chạm môi, một vòng tay đã choàng lấy nàng, đoạt đi chén rượu trên tay.
Thư Mộng nhoẻn cười, cũng không quay đầu lại: “Thật ư? Ta chẳng thấy vậy.”
Cổ Ly ôm Thư Mộng từ sau lưng, cười với chàng trai nghiêm nghị kia: “Ta uống thay cậu ấy.” Hắn nốc cạn chén, âu yếm Thư Mộng: “Ba ngàn con sông, chỉ xin một gáo.” Hắn nói xong, bọn Tĩnh Thần đang hóng chuyện chợt im ắng hẳn.
Thư Mộng ngẩn người, quay lại nhìn Cổ Ly. Nét cười của hắn vừa ưu nhã, lại có chút bí ẩn, bỡn cợt, nàng tức mình lườm hắn. Cổ Ly ôm ghì lấy Thư Mộng: “Ngươi là của ta, cả đời này mãi là của ta, đừng mơ mà chạy trốn.” Vừa nói vừa thơm một cái lên trái Thư Mộng
Thư Mộng nghĩ Cổ Ly diễn vai bá đạo độc chiếm này không chê vào đâu được, nếu không biết quan hệ thực sự giữa hai người, kiểu gì cũng bị hắn lừa cho tin sái cổ. Nàng ngẩng đầu lên định trả treo với hắn, nào ngờ Cổ Ly cứ như đoán được trước, hôn ngay lên môi nàng. Mọi người xung quanh choáng váng, hít hà.
Thư Mộng vừa thẹn vừa giận, Cổ Ly cũng thật quá quắt, dám cợt nhả với nàng ngay giữa chốn đông người. Chẳng còn quan tâm đến việc giả bộ nữa, Thư Mộng nóng nảy cắn lại kẻ ngang ngược kia.
Nào ngờ Cổ Ly đã thành tinh rồi, hắn chỉ hôn một tí rồi nhả ra ngay. “Cốp” một tiếng, hai hàm răng Thư Mộng vập vào nhau đau điếng. Nàng quắc mắt nhìn Cổ Ly. Hắn làm bộ tình cảm nồng nàn lắm, nhưng ánh mắt không giấu được ý cười. Thư Mộng mất bình tĩnh thúc thẳng đầu gối vào giữa người Cổ Ly.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT