Lưu Khôi bị cô ta làm cho đau đầu, hắn lạnh mặt quát lớn: “Câm miệng, đến cùng là thế nào, trong lòng ngươi so với ai đều rõ ràng, không cần coi người khác là kẻ ngu!”
Cố Tiêu Tĩnh còn muốn tiếp tục khóc, lại bị Cố mẫu xông tới đánh một bạt tai: “Nam nhân trên đời đều chết hết rồi sao? Ngươi không biết xấu hổ liền cùng nương ngươi một dạng, thích dùng đồ người khác đã dùng qua.”
Cố Tiêu Tĩnh sửng sốt, cô ta ngơ ngác nhìn Cố mẫu: “Nương, con, con không phải do người sinh sao?”
Cố mẫu hừ một cái: “Lão nương mới không sinh ra thứ không biết xấu hổ như vậy, nếu không phải lão già đè nặng không cho nói, lão nương sao phải nhịn đến bây giờ?”
Cố Tiêu Tĩnh không tin: “Nương, người không cần con nữa sao?”
“Hừ —— thứ không biết xấu hổ, đồ đê tiện, lão nương nuôi ngươi đến mười bảy tuổi, một chút phẩm chất tốt cũng không học được, nương ngươi đê tiện, ngươi ngược lại được học mười phần mười.” Cố mẫu thực sự tức điên lên.
Năm đó Cố mẫu thấy nương cô ta là quả phụ đáng thương, ngẫu nhiên tiếp tế một hồi, không ngờ rằng ả ta lại cùng lão già thông đồng .
Cố mẫu thấy Cố Tiêu Tĩnh không lên tiếng, tiếp tục mắng: “Hồ ly lẳng lơ không biết xấu hổ, ngay cả chính anh rể của mình cũng không buông tha, ngươi sao không đi chết đi?”
Lưu Khôi hung hăng đập về phía bàn: “Câm miệng, nơi này là phòng thẩm vấn, không phải cái chợ, tranh cãi còn ra thể thống gì! Cút ra ngoài cho ta!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play