Dưới bầu trời trong xanh, mặt trời đã lên cao, những tia nắng vàng ấm áp len qua kẽ lá, phủ lên vườn hoa một lớp ánh sáng nhẹ nhàng. Trịnh Trinh đang ngồi trong một góc vườn yên tĩnh, ánh mắt nhìn xa xăm, nhưng tâm trí lại rối bời. Cô không thể không suy nghĩ về những gì đã xảy ra trong những ngày gần đây, về tình cảm đang lớn lên giữa cô và Ngọc Gia Cầm, về Vũ Tịch với những thay đổi khó đoán trong cảm xúc.
Là người con gái cứng rắn, nhưng trước tình yêu và những cảm xúc phức tạp này, Trịnh Trinh đôi khi cảm thấy yếu đuối, bối rối. Cô biết rằng mình đang dần yêu Ngọc Gia Cầm, một tình yêu vừa ngọt ngào lại vừa đau đớn. Mặc dù vậy, Trịnh Trinh cũng không thể phủ nhận sự tồn tại của Vũ Tịch trong cơ thể của Ngọc Gia Cầm. Dù thế nào đi nữa, Vũ Tịch vẫn là một phần quan trọng của nàng. Và những cảm xúc mà Vũ Tịch dành cho Trịnh Trinh, tuy ban đầu có phần thờ ơ, giờ đây lại trở nên phức tạp hơn.
Chưa kịp dứt khỏi những suy nghĩ đó, Trịnh Trinh nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng tiến lại gần. Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy Ngọc Gia Cầm đang tiến đến, với nét mặt tươi tắn, ánh mắt dịu dàng. Dù nàng vẫn còn những rào cản trong lòng, nhưng sự thay đổi nhỏ trong thái độ của nàng khiến Trịnh Trinh cảm thấy ấm lòng.
“Trịnh Trinh,” Ngọc Gia Cầm lên tiếng, giọng nàng khẽ, như một làn gió nhẹ.
“Ừm?” Trịnh Trinh đáp lại, mỉm cười, rồi đứng dậy để chào nàng.
“Cảm ơn vì tất cả những gì cô đã làm cho ta. Ta… không biết phải nói thế nào.” Ngọc Gia Cầm cúi đầu, giọng nói của nàng có chút lạ lẫm, như đang đấu tranh với chính cảm xúc của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT