‘Vì vậy, mặc dù Cố Huyền tu Tiên Kinh, cũng chỉ có kết quả là dễ dàng bị ngươi trấn áp mà thôi, không có một ngoại lệ nào. Cố Huyền muốn vượt qua ngươi của hiện tại, cũng chỉ có thể đột phá đến Đại Thánh cảnh đồng dạng. Chỉ khi như vậy, chênh lệch một tiểu cảnh giới đối với Cố Huyền tu Tiên Kinh mà nói, mới không coi là gì.’
‘Khi mọi người phía dưới đang chú ý, Cố Huyền sau khi bình tĩnh lau máu trên khoé miệng, sau đó tự thừa nhận là bản thân bại trận. Nhưng mà , hắn cũng chẳng buông lời cay đắng gì, mà cứ như vậy xoay người rời đi.’
‘Việc này, khiến mọi người kinh ngạc, không ai nghĩ tới Cố Huyền lại có thể bình tĩnh như vậy. Ngay cả ngươi cũng như vậy, ngươi cảm thấy Cố Huyền quá bình tĩnh, càng cảm thấy người này sâu không lường được, có lẽ còn giấu gì đó.’
“Dùng tu vi ép người ta, đúng là rất thoải mái. Ai quan ngươi là yêu nghiệt cấp bậc gì, chỉ cần ngươi không có thiên phú và căn cơ vượt qua ta quá nhiều, muốn đánh ta bại trận đều là chuyện viển vông .”
Vương Bình nhìn nội dung mô phỏng, tươi cười. Ở lần mô phỏng trước Cố Huyền cao bao nhiêu? Cái gì mà Cố Huyền đứng thứ nhất, tất cả những người còn lại chỉ đứng thứ hai.
Bây giờ thì hay rồi, hắn đột phá đến Đại Thánh cảnh, cứ thế hạ hắn một cách dễ dàng, nhiều thủ đoạn cũng vô dụng. Đây chính là ưu thế của tu vi đó.
“Quả nhiên, căn cơ vững vàng vẫn là trên hết , phải nhanh chóng nâng cao tu vi mới là đường ngay. Cái gì mà thiên kiêu chi tranh, nếu tu vi ta cao hơn ngươi một hai đại cảnh, vậy ngươi lấy cái gì để đấu với ta. Nếu như ta cao hơn ngươi vài năm chứng đạo của Đại Đế, vậy thì dù là thiên kiêu gì trong mắt ta đều chỉ là đám hậu bối đáng bồi dưỡng mà thôi .”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT