Đây là chuyện mà trước kia Vương Bình mô phỏng cần tổn hao thời gian đến mấy trăm năm mới có thể làm được.
“Chênh lệch giữa thiên phú màu đỏ và thiên phú màu trắng quả thực là còn lớn hơn cả chênh lệch giữa chó với người.”
Vương Bình không nhịn được cảm khái.
‘Đồng thời, trong một năm này đã xảy ra không ít chuyện. Cửu U Ma Giáo tra được chuyện ngươi làm ở quần đảo, cũng suy đoán ngươi hẳn là đi từ đại lục Huyền Quy tới quần đảo và đi đến Kiếm Vực.’
‘Đồng thời, bọn họ cũng tra được Thái Vĩnh Long và ngươi là bằng hữu, và chuyện trở lại đại lục Huyền Quy.’
‘Chẳng qua, tuy Cửu U Ma Hoàng điều tra ra rất nhiều thứ, cũng tìm được vị trí của Thái Vĩnh Long, nhưng hắn không tự mình ra tay, bởi vì một khi hắn động thủ với Huyền Quy, nhất định sẽ bị chúng Hoàng của Tử Linh giới cảm giác được, sau đó vây đánh hắn.’
‘Đương nhiên, loại chuyện nhỏ nhặt này cũng không đáng để hắn ra tay. tuy trên Huyền Quy có phong ấn và cấm chế, nhưng chỉ cần tu sĩ ma đạo từ Niết Bàn cảnh trở lên không đi qua thì cũng sẽ không kinh động đến Huyền Quy.’
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT