“Ồ, lần này tốc độ tu luyện nhanh hơn không ít.”
Vương Bình nhìn nội dung mô phỏng, mỉm cười.
Có hơn mười năm kinh nghiệm nhân sinh quả thật có lợi cho việc đối nhân xử thế và luyện võ.
Ngay lập tức, lần nữa Vương Bình nhìn chằm chằm vào màn hình, quan sát.
Chữ viết trên màn hình cũng tiếp tục hiện lên.
‘Ngày 1 tháng 6 năm 488 lịch Đại Hạ, Diệp gia bị diệt tộc bi thảm.’
‘Ngày 5 tháng 11 năm 488 lịch Đại Hạ, ngươi thành công đột phá lên Hậu Thiên cảnh. Bởi vì Diệp gia bị diệt và do Triệu gia thống trị thôn Bạch Mộc, bạch tính thôn Bạch Mộc bị ức hiếp và áp bức, ngươi cũng không trốn thoát được. Lần này, ngươi không nhẫn nhịn nữa, mà âm thầm hành động, diệt trừ Triệu gia.’
‘Triệu gia bị diệt, thôn Bạch Mộc chấn động, tất cả mọi người vui mừng, biết ơn ngươi. Đối với việc này, ngươi giấu công danh, tiếp tục tùy âm thầm khổ tu.’
‘Ngày 1 tháng 7 năm 389 lịch Đại Hạ, bởi vì có đầy đủ linh thạch giúp cho tu hành, tu vi của ngươi thăng lên Hậu Thiên cảnh tầng ba, tiến triển cực nhanh.’
‘Một ngày nọ, Diệp Thần mười lăm tuổi trở lại thôn Bạch Mộc, bằng một cách thần kỳ, tu vi hắn đạt tới Hậu Thiên cảnh, hắn muốn báo thù, nhưng lại nghe nói Triệu gia đã bị diệt, vừa vui mừng vừa khó chịu, bởi vì hắn không thể tự tay mình giết kẻ thù.’
‘Năm 391 lịch Đại Hạ, các vùng Đại Hạ xuất hiện lũ lụt, hạn hán, dân chúng lầm than. Trên có Hoàng đế Đại Hạ ngu dốt, dưới có gian thần lộng quyền, Đại Hạ bắt đầu đại loạn. Một năm này, tu vi của ngươi lại tiến bộ, thành công đột phá đến Hậu Thiên cảnh tầng bảy.’
‘Nhưng mà điều khiến ngươi phiền nào là linh thạch trên người đã hết hoàn toàn, không còn cách nào để tiếp tục tăng tu vi nhanh chóng.’
‘Năm 493 lịch Đại Hạ, Hạ quốc đại loạn, sơn tặc hoành hành, hào kiệt các phương bắt đầu khởi nghĩa, khởi nghĩa lan dần đến gần thôn Bạch Mộc, một nhánh quân khởi nghĩa trên đường đi qua thôn Bạch Mộc, gây rối loạn, rất nhiều bách tính bị cướp đoạt lương thực, ngươi cũng không may mắn tránh khỏi.’
‘Đối với chuyện này, dù ngươi biết rõ bản tính của quân khởi nghĩa, nhưng vì không phát sinh xung đột với chúng, ngươi lựa chọn giao tiền tài và lương thực.’
‘Năm 493 lịch Đại Hạ, tu vi của ngươi đột phá đến Hậu Thiên cảnh tầng tám. Cùng năm đó, triều đình phái binh trấn áp quân khởi nghĩa. Nghe đến việc này, ngươi vỗ tay khen hay, cho rằng đám quân khởi nghĩa áp bức bách tính phải bị diệt.’
‘Năm 495 lịch Đại Hạ, tu vi của ngươi đột phá Hậu Thiên cảnh tầng chín. Cùng năm đó, lão tổ Linh Nguyên cảnh vô địch của hoàng thất Đại Hạ qua đời, chư hầu không nhịn được nữa, bắt đầu lôi kéo các thế lực, tự xưng vương, dòm ngó hoàng vị.’
‘Lúc này đây, triều đình kinh sợ, muốn điều động đại quân trấn áp chư hầu. Nhưng, chư hầu thế lớn, khó mà trấn áp, Hạ quốc liên tục nội loạn, thôn Bạch Mộc cũng bị ảnh hưởng, số lượng lớn bách tính trở thành lưu dân. Ngươi biết, còn ở lại đây, chỉ e không cách nào tiếp tục tu hành bình an.’
‘Cuối cùng, ngươi chọn một ngọn núi không có nguy hiểm, khai khẩn đất hoang, dự định lánh đời khổ tu.’
‘Năm 497 lịch Đại Hạ, ngươi thành công đột phá Hậu Thiên cảnh tầng mười. Một năm này, Đại Hạ nội loạn càng nghiêm trọng, đại quân triều đình và quân chư hầu đều tổn thất nặng nề, trong nước thây chất đầy đồng, có thể nói là địa ngục nhân gian. Sở quốc sát biên giới Hạ quốc muốn xuất binh chinh phạt Hạ Quốc, muốn chiếm đoạt Hạ Quốc.’
‘Tuy nhiên Triệu quốc tiếp giáp Sở quốc, không muốn Sở quốc chiếm đoạt Hạ quốc bành trướng lãnh địa, bởi vậy điều động trọng binh đóng quân ở biên cảnh, khiến Sở quốc chỉ có thể từ bỏ ý định, đồng thời lại phái binh đóng quân thành thị biên cảnh, phòng ngừa Triệu quốc đột nhiên xâm lược.’
‘Năm 499 lịch Đại Hạ, hoàng thất Đại Hạ bị lật đổ, chư hầu bắt đầu nội chiến, muốn leo lên hoàng vị. Các phương chinh phạt lẫn nhau, dân chúng thê thảm. Mà ngươi vẫn ở ẩn không xuất hiện như cũ, muốn đột phá Tiên Thiên cảnh, nhưng nhiều lần thất bại. Đối với việc này, ngươi chỉ có thể bùi ngùi, muốn đột phá Tiên Thiên cảnh, quả nhiên rất khó, khó trách Xích thôn cũng chỉ có mấy cường giả Tiên Thiên cảnh.’
‘Năm 500 lịch Địa Hạ, tu vi của Bạch Thiên Hồng đột phá tới Linh Nguyên cảnh tầng bảy, cuối cùng không thể khoanh tay nhìn dân chúng khốn khổ như thế, hắn đã lựa chọn can thiệp giúp đỡ chư hầu Lưu Vũ đánh bại các chư hầu khác, để lên ngôi.’
‘Sau khi chư hầu Lưu Vũ lên ngôi, đổi quốc hiệu là Thục. Từ đó, thiên hạ thái bình, trật tự dần khôi phục.’
‘Sau khi ngươi biết được thiên hạ thái bình, lần nữa rời núi, dự định tìm kiếm phương pháp đột phá Tiên Thiên cảnh. Ngươi hiểu rõ, ngươi giờ đã bốn mươi lăm tuổi, nếu thật sự không tìm kiếm những biện pháp khác, xác suất đột phá Tiên Thiên cảnh sẽ càng ngày càng thấp, cuối cùng sẽ chết già tại Hậu Thiên cảnh.’
‘Cuối cùng, trong lúc hành tẩu giang hồ, ngươi biết một đan dược gọi là Tiên Thiên đan, cũng như Hậu Thiên đan, có thể tẩy tinh phạt tủy, tăng xác suất võ giả Hậu Thiên cảnh đột phá Tiên Thiên cảnh. Thế nhưng, đan dược này rất quý giá, Tiên Thiên đan cực kỳ trân quý, người nghèo như ngươi không mua nổi.’
‘Vì vậy, ngươi lựa chọn săn giết yêu thú, kiếm linh thạch. Nhưng mà, ngộ tính của ngươi vẫn không quá tinh thông võ học như cũ, sức chiến đấu yếu ớt hơn người cùng cảnh giới. Mặc dù ngươi rất cẩn thận, mỗi lần công kích yêu thú tu vi thấp hơn mình, nhưng người tính không bằng trời tính... Hai tháng sau, ngươi ngoài ý muốn đụng phải một con yêu thú lục giai, chết thảm trong miệng thú.’
‘Bởi cái chết của ngươi, lần mô phỏng này kết thúc...’
“Lại chết rồi, nhưng mà lần này đã sống tạm đến Hậu Thiên cảnh tầng bảy đỉnh phong, không tệ không tệ.”
Vương Bình nhìn nội dung mô phỏng, hài lòng gật đầu.
Hậu Thiên cảnh tầng mười đỉnh phong, ở Xích thôn cũng không được mấy người, nhìn cả Đại Hạ chắc được tính là cao thủ rồi nhỉ.
Đây chính là chỗ biến thái của máy giả lập, không chỉ có thể khiến người ta biết trước tương lai, còn có thể dễ dàng làm cho tu vi của người ta tăng vọt.