‘Ngày 1 tháng 7 năm 489 lịch Đại Hạ, Diệp Thần mười lăm tuổi trở về thôn Bạch Mộc, tu vi của hắn đã đạt đến Hậu Thiên cảnh một cách thần kỳ, hắn đích thân tiêu diệt Triệu gia, báo thù rửa hận. Sau khi nghe nói tin tức này, ngươi vô cùng ngạc nhiên, cảm thán ánh mắt của mình quả nhiên không sai, người này chính là khí vận chi tử.’
‘Bởi vì Triệu Gia và Diệp gia lần lượt bị tiêu diệt, ngươi cũng thả lỏng, nghĩ rằng không ai ở thôn Bạch Mộc có thể uy hiếp được ngươi nữa.’
‘Ngày 1 tháng 12 năm 489 lịch Đại Hạ, ngươi thử xung kích Hậu Thiên cảnh, lại thất bại. Ngươi biết rằng, nếu dựa theo phương pháp bình thường chỉ sợ cần một thời gian dài mới có thể đột phá đến Hậu Thiên cảnh. Còn nếu lại kéo dài thời gian, ngươi có thể không có chút hy vọng nào đột phá đến Tiên Thiên cảnh.’
‘Cuối cùng, ngươi lựa chọn cầm số linh thạch còn sót lại đi tới nơi gần đây nhất - thành Hắc Nham, xem xem ở đó có đan dược giúp ngươi đột phá Hậu Thiên cảnh không.’
‘Ngày 2 tháng 12 năm 489 lịch Đại Hạ, ngươi bị chặn giết bởi đám sơn tặc trên đường đi về thành Hắc Nham, nhưng thiên phú màu trắng của ngươi - bậc thầy tẩu thoát phát huy tác dụng, làm cho tốc độ cưỡi ngựa tăng lên rất nhiều, thuận lợi trốn thoát. Ngươi cảm thấy cực kỳ may mắn vì điều này.’
‘Ngày 3 tháng 12 năm 489 lịch Đại Hạ, ngươi thành công đến thành Hắc Nham, tìm đến tiệm thuốc lớn nhất thành Hắc Nham để hỏi về đan dược. Cuối cùng, ngươi biết đến Hậu Thiên đan, có thể tăng xác xuất đột phá Hậu Thiên cảnh, ngươi cực kỳ mừng rỡ. ‘
‘Ngươi hỏi giá bán, phát hiện cần ba viên linh thạch hạ phẩm, ngươi cực kỳ đau lòng, nhưng cũng chỉ có thể lấy ba viên linh thạch hạ phẩm còn lại ra thanh toán. Lúc này đây, ngươi rất hối hận không lấy nhiều linh thạch hơn khi chia tay với người Xích thôn.’
‘Sau khi ngươi mua xong Hậu Thiên đan, bắt đầu bế quan trong một quán trọ. Cuối cùng, ngươi thành công đột phá đến Hậu Thiên cảnh, trở thành cao thủ Hậu Thiên cảnh. Tiếp đó, ngươi chọn trở lại thôn Bạch Mộc tùy tiện sinh sống, không muốn hành tẩu giang hồ.’
‘Năm 490 lịch Đại Hạ, trong đêm giao thừa, ngươi nhìn người thôn Bạch Mộc đón năm mới, trong lòng cảm thấy cô đơn, suy xét đến việc thành gia lập nghiệp, phát triển thành một gia tộc, cũng coi như có thứ để lưu niệm.’
‘Cuối cùng, ngươi chọn thành gia lập nghiệp. Năm 490 lịch Đại Hạ, ngươi tam thê tứ thiếp, muốn khai chi tán diệp. Đồng thời, ngươi bắt đầu thể hiện tu vi, đàn áp các gia tộc khác trong thôn Bạch Mộc, khiến họ phải tôn ngươi làm đầu.’
‘Năm 491 lịch Đại Hạ, lũ lụt và hạn hán xảy ra ở nhiều vùng khác nhau của Đại Hạ, dân chúng lầm than. Thêm vào đó, Hoàng Đế Đại Hạ bất tài, gian thần khống chế triều đình, Đại Hạ bắt đầu có dấu hiệu đại loạn. Ngươi hơi lo lắng về chuyện này. Bởi vì tu vi của ngươi lúc này mới chỉ là Hậu Thiên cảnh tầng hai, không có khả năng bảo vệ con cái thê thiếp trong thời loạn.’
‘Ngày 8 tháng 7 năm 493 lịch Đại Hạ, tu vi của ngươi đạt Hậu Thiên cảnh tầng bốn, gia đình dần dần lớn mạnh. Cùng lúc đó, Hạ quốc loạn hoàn toàn, sơn tặc hoành hành, hào kiệt các phương bắt đầu khởi nghĩa, lan dần đến gần thôn Bạch Mộc, có người mời ngươi gia nhập quân khởi nghĩa. Về việc này, ngươi chọn từ chối.’
‘Quân khởi nghĩa thấy ngươi từ chối, bắt ngươi phải giao ra tiền bạc và lương thực, ra sức cống hiến cho khởi nghĩa. Ngươi hết sức phẫn nộ vì việc này, đối phương rõ ràng muốn cướp đoạt gia nghiệp mà ngươi vất vả để dành được. Quân khởi nghĩa thấy ngươi tức giận, không phối hợp với chúng, cho rằng ngươi hướng về hôn quân, ngang ngược chém giết ngươi.’
‘Bởi vì ngươi chết, lần mô phỏng này kết thúc...’
“Đám quân khởi nghĩa này, ngang ngược có khác gì sơn tặc cơ chứ.”
Vương Bình thấy kết cục mô phỏng, cau mày, rất khó chịu.
Một lời không hợp thì giết người cướp của, đây là chuyện chỉ sơn tặc mới có thể làm ra.
Nên nói là, còn buồn nôn hơn cả sơn tặc. Sơn tặc người ta ít nhất còn thể hiện mình là kẻ xấu, ta muốn giết người cướp của.
Mà đám quân khởi nghĩa này muốn giết người cướp của, lại vứt cho ngươi cái danh bất nghĩa, rõ ràng là một đám đạo đức giả.
“Xem ra, biện pháp tốt nhất chính là tiếp tục tăng cấp, khai chi tán diệp chỉ đưa tới tai họa cho mình mà thôi.”
Vương Bình nhớ lại nội dung mô phỏng, lại lắc lắc đầu.
Mình bên trong mô phỏng, đúng là không chịu nổi cô đơn mà, rõ ràng đã vất vả để trở thành võ giả Hậu Thiên cảnh rồi, tiếp tục cố gắng, cũng không phải không có hy vọng trở thành cao thủ Tiên Thiên cảnh.
Nhưng mà, mới có tí thực lực đã muốn khai chi tán diệp, kết quả bị quân khởi nghĩa chú ý tới, rồi tới bi kịch.
Có lẽ đây là bản năng của người Hoa Hạ, có chấp niệm không thể hiểu nổi với việc lập gia đình.
Đương nhiên nếu hắn không bại lộ thực lực mạnh mẽ của mình, kiếm lấy tài nguyên tu luyện, chỉ sợ cuối cùng hắn cũng không đạt được Hậu Thiên cảnh tầng bốn.
Dù gì, nếu không có đầy đủ tài nguyên tu luyện, tu luyện giai đoạn sau chắc chắn càng ngày càng khó, càng ngày càng chậm.
Lúc này, âm thanh hệ thống vang lên lần nữa, giúp Vương Bình lấy lại tinh thần.
“Ting, phần thưởng khởi tạo thành công, ký chủ có thể lựa chọn hai trong danh sách dưới đây:
1. Thiên phú màu trắng - Bậc thầy tẩu thoát.
2. Thiên phú màu trắng - Thiên tài kiếm đạo.
3. Kinh nghiệm nhân sinh.”
“Có thể chọn hẳn hai sao?”
Vương Bình hơi ngạc nhiên, chỉ là nhìn danh sách phần thưởng này, hắn hơi khó chọn.
Ba phần thưởng này, hắn muốn tất.
Thiên phú màu trắng - Thiên tài kiếm đạo có thể giúp thiên phú kiếm đạo của hắn tăng lên, sau này luyện kiếm, hắn sẽ không bị người vượt cấp đánh chết.
Hiệu quả của thiên phú màu trắng - Bậc thầy tẩu thoát đã biểu hiện trong mô phỏng, ngươi có thể yếu hơn người khác nhưng tuyệt đối không được chạy chậm hơn người ta.
Phần thưởng thứ ba, nhìn thì không quá đặc sắc, nhưng suy nghĩ một lúc, cực kỳ quý báu.
Suy cho cùng, thứ này tương đương với Vương Bình tự nhiên có được hơn mười năm kinh nghiệm nhân sinh.
Mặc dù nhìn thì không thấy có giá trị gì, nhưng nghĩ một lúc, giá trị của nó thật đáng kinh ngạc.
Kinh nghiệm sống phong phú mới có thể trưởng thành hơn.
Đồng thời, điều này cũng bao gồm cả loại hình kinh nghiệm võ đạo của bản thân hắn, giúp tu vi hắn tăng lên nhanh hơn trong lần mô phỏng sau.
“Hệ thống, ta chọn 1 và 3.”
Sau khi Vương Bình đắn đo, cuối cùng quyết định chắc chắn, chọn phần thưởng thứ ba.
“Ting, lừa chọn thành công, đang phát thưởng...”
Tiếng hệ thống vang lên.
Sau đó, vương Bình cảm thấy trong não đột nhiên xuất hiện rất nhiều ký ức, khiếm Vương Bình đắm mình trong đó.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu, từ góc nhìn thứ nhất lướt qua, tựa như hắn thật sự trải qua hơn mười năm này, tâm cảnh cũng tăng lên nhiều, có nhiều cảm ngộ khác về cuộc sống.
Nhất là kinh nghiệp tìm tòi tu hành khiến hắn mê mẩn.
Đồng thời còn có cảm giác ngẩn ngơ vì thời gian đan xen.
Không biết qua bao lâu, Vương Bình mới tỉnh lại.
Cảm giác này rất kỳ lạ khiến hắn rất lâu không nói được câu gì.
“Chọn kinh nghiệm nhân sinh quả là đúng đắn.”
Vương Bình nhỏ giọng thì thầm.
Vương Bình hiện tại, mặc dù khuôn mặt nhìn như không có gì thay đổi, nhưng khí chất lại có sự biến đổi, cho người ta một cảm giác chín chắn, không có cảm giác hấp tấp rõ rệt như trước kia.
Nếu hắn lại mô phỏng lần nữa, chỉ cần hắn tiếp tục tu luyện, Vương Bình tin rằng mình có hi vọng bước vào Tiên Thiên cảnh.
“Hệ thống, tiến hành mô phỏng lần nữa cần bao nhiêu linh thạch?”
Ngay lập tức, Vương Bình dò hỏi trong lòng.
“Tám viên linh thạch hạ phẩm.” Hệ thống trả lời.
“Quả thật là gấp đôi mà.” Vương Bình bất đắc dĩ.
Giá tăng gấp hai lần, linh thạch cần cho những lần mô phỏng trong tương lai chỉ e rất lớn.
Nói thật là có hơi đáng sợ.
“Vương Bình đại ca, ăn cơm thôi.”
Lúc này, Xích Phong đến, nói với Vương Bình.
Thế nhưng, hắn vừa mở miệng, đã phát hiện điểm khác với bình thường của Vương Bình.
“Ồ,Vương Bình đại ca, tu vi của ngươi...” Xích Phong hơi ngạc nhiên.
Hắn có thể cảm nhận được, so với Vương Bình trước đây không lâu, Vương Bình hiện tại, khí huyết không chỉ đơn giản là tăng lên một chút.
Cường độ của khí tức này, còn mạnh hơn cả hắn.
Mà hắn hiện tại, đã là Luyện Bì cảnh hậu kỳ.
Lẽ nào tu vi Vương Bình đại ca đã đạt tới Luyện Bì cảnh đỉnh phong rồi sao?
Khó mà tin nổi.
Dù sao, trước đây Vương Bình đại ca cũng chỉ là người thường, thậm chí còn không có cả tu vi Luyện Nhục cảnh.
“Thể chất của ta khá đặc biệt, hấp thụ linh thạch là có thể tăng tu vi.”
Sau khi suy xét, Vương Bình trả lời.
Chắc chắn tốc độ đề cao tu vi sau này của hắn sẽ còn khiến người ta kinh ngạc nữa, nhất định phải tìm lý do thích hợp mới được.
Đồng thời, Vương Bình cũng có thể dựa vào lí do này lấy thêm chút linh thạch ở chỗ thôn trưởng.
Bằng không, chỉ dựa vào hắn, rất khó có được linh thạch.
Không có linh thạch, không có cách nào để mô phỏng.
“Thể chất đặc biệt sao? Ta từng nghe gia gia nói, trên thế giới này có rất nhiều thể chất đặc biệt, bọn họ có đủ loại lực lượng. Chẳng hạn như, Hỏa Linh thể, trong quá trình tu hành công pháp thuộc tính Hỏa có thể gia tăng tốc độ tu luyện, cũng có thể tăng sức chiến đấu.”
Xích Phong ngưỡng mộ nhìn Vương Bình, mở miệng nói.
“Vương Bình đại ca có thể chất đặc biệt, thật tốt mà. Nếu như ta cũng có linh thể, tốc độ tu luyện chắc chắn rất nhanh.”
“Thể chất đặc biệt là trời sinh, không cưỡng cầu được.”
Vương Bình cười một tiếng, đến sờ sờ đầu Xích Phong.
“Vậy cũng chưa chắc.” Đôi mắt to màu đen của Xích Phong tràn đầy say mê, mở miệng nói: “Gia gia nói rồi, có một số linh thể không phải trời sinh, mà là mạnh mẽ tu luyện thay đổi thể chất của mình, truyền thừa lại. Bởi vậy, những gia tộc mạnh mẽ này cũng được gọi là Linh tộc, thần bí và hùng mạnh.”
Nghe thấy lời này, Vương Bình ngạc nhiên.
Những cường giả lại có thể thay đổi thể chất của mình, tạo ra linh thể, thậm chí có thể truyền đến đời sau sao?
Cái hệ thống tu luyện thế giới này thật thần kỳ.
“Đáng tiếc, tổ tiên của ta chưa từng xuất hiện cường giả như vậy.” Xích Phong lẩm bẩm, nắm chặt tay: “Chỉ có điều, chắc chắn sẽ trở thành cường giả như vậy, tạo ra một Linh tộc hùng mạnh!”
“Có chí hướng, ta tin tưởng rằng nhất định ngươi sẽ thực hiện được.” Vương Bình cười, đi ra ngoài: “Được rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi.”
“Vâng!” Nghe vậy, Xích Phong vội vàng đuổi theo.
Khi hai người đến trước nhà ăn, rất nhiều người chú ý đến bọn họ.
Trong giây lát, người trong thôn nhìn về Vương Bình, tất cả đều lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
“Tiểu tử Vương Bình, tu vi của ngươi.” Xích Hổ hơi hoài nghi.
Thôn trưởng cũng khó mà bình tĩnh. Dù gì lúc trước Vương Bình vẫn chỉ là người bình thường.
“Thể chất của ta hơi đặc biệt, có thể cắn nuốt linh thạch tăng tu vi.” Một lần nữa Vương Bình nói ra lời này.
“Thể chất đặc biệt?” Nghe thấy lời này, biểu cảm người Xích thôn đầy kinh ngạc. “Có thể cắn nuốt linh thạch để nâng cao tu vi, đây là thể chất đặc biệt gì vậy, quá mạnh rồi.”
“Thể chất đặc biệt à...” Thôn trưởng khẽ nhíu mày, thì thầm một tiếng, lập tức nhìn chằm chằm Vương Bình.
Khó trách Vương Bình tìm hắn lấy linh thạch, hóa ra là có thể chất đặc biệt.
Thế nhưng trong đó cũng có mâu thuẫn.
Bởi vì, nếu Vương Bình là thể chất đặc biệt, hắn đã sớm trở thành cường giả rồi, trước đó không thể nào là người bình thường được.
Về chuyện gia tộc Vương Bình không cấp nổi linh thạch càng không thực tế.
Bởi vì hộ vệ Vương Bình có thể bảo vệ hắn đi vào Hắc Phong sâm lâm, đã nói lên bọn họ tối thiểu có tu vi Hậu Thiên cảnh, số lượng cũng không ít, nếu không không có khả năng đến được đây.
Có võ giả Hậu Thiên cảnh làm hộ vệ, lại không cấp nổi linh thạch, chuyện này không logic.
Tuy nhiên, mỗi người đều có bí mật của riêng mình, thôn trưởng cũng không muốn tìm hiểu bí mật của Vương Bình.
Dù sao, Vương Bình không có ý đối địch với Xích thôn bọn họ, thậm chí hắn có thiện chí rất lớn, vậy là đủ rồi.