Nếu Giang Hạ biết suy nghĩ của An Ninh, chắc chắn anh sẽ giương cao lá cờ với dòng chữ: “Ủng hộ thỏ ăn cỏ gần hang! Tôi chính là cỏ gần hang!”
Nhưng đáng tiếc, mặc dù đã mở lòng từ lâu nhưng Giang Hạ vẫn chưa dám tỏ tình, càng đợi càng mất can đảm.
Mỗi lần An Ninh từ một hang động nào đó trở về, anh đều lấy hết can đảm để tỏ tình nhưng lại bị ánh mắt ngây thơ của An Ninh đánh bại.
Đôi khi, anh còn tự hỏi mình có phải quá xấu xa không?
Và cứ thế, trong suốt năm năm, hai người gặp nhau ít mà xa nhau nhiều, một người muốn tỏ tình, một người mới vừa bắt đầu nhận ra tình cảm.
Sau khi ăn hết bát sủi cảo, An Ninh thoải mái như một con mèo nhỏ.
Khi Giang Hạ rửa bát xong quay ra, thấy An Ninh đã nằm gục trên bàn mà ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT