Châu Nguyệt lo lắng đề phòng mất mấy ngày, sợ bị Vệ Liễm tính sổ. Ai ngờ người kia chẳng có hành động gì, không gọi nàng tới trách móc, cũng không nghe thấy bất cứ tin tức nào.
Nàng ta thấp thỏm hồi lâu, chẳng thấy bị xử lý bèn thở phào một hơi, hẳn là chuyện đã ổn thỏa.
Mấy ngày nay Châu Nguyệt nghe ngóng được, hôm ấy Vệ Liễm trở về cùng với bệ hạ, y mạng lớn, may mắn gặp bệ hạ tại Dưỡng Thú quán nên mới tránh được một kiếp. Chắc đã bị dọa tới phát khiếp, cho nên quên béng chuyện có một cung nữ dẫn y tới đó rồi bỏ đi.
Mà nhớ lại thì sao, nàng bị đau bụng nên mới rời đi, lý do rất chính đáng. Vệ Liễm chưa đứng vững gót chân ở Tần Vương cung, nghĩ còn không dám nghĩ thì nói gì tới việc gây chuyện.
Đinh ninh thế nên Châu Nguyệt chẳng sợ nữa.
Công tử nước Sở thì sao, bò được lên giường bệ hạ thì thế nào, nói chung vẫn là kẻ ăn nhờ ở đậu, có việc cũng phải bấm bụng chịu đựng.
Suy nghĩ xoay vòng vòng, mỗi ngày Châu Nguyệt vẫn hầu bệ hạ thay quần áo như thường, thỉnh thoảng lại liếc nhìn thanh niên đang ngủ say sưa trên giường, trừng mắt, hận đến nghiến răng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play