“Ông nó à, ông nói xem thằng bé Trường Lâm này bị thương thế nào nhỉ? Không biết có nặng không nữa?”
Bác gái nghĩ trên chiến trường súng đạn không có mắt, hàng xóm sát vách nhà mẹ bà ở thôn kế bên cũng có một đứa đi lính, lúc đi vẫn lành lặn, khi về chỉ còn lại một chân, cái chân còn lại đã bị đạn nổ mất rồi!
Nghĩ vậy, trong lòng bác gái lại nóng như lửa đốt.
Không phải, không phải Trường Lâm nhà bà cũng như thế đấy chứ…
Bác gái không dám nghĩ tới nữa!
Anh hai nói: “Mẹ, mẹ ngồi xuống đi, con muốn chóng mặt rồi đây này, chúng ta ngồi ở đây đoán mò cũng vô dụng, phải chờ Trường Lâm về mới biết chứ.”
Anh ba cũng nói: “Đúng đó, Trường Lâm tự gọi điện về, ít nhất thì vết thương cũng đã lành, hoặc là không nặng lắm. Xuất ngũ là vì bị chấn thương để lại di chứng nào đó, làm người bình thường thì không sao, nhưng không thích hợp tham gia quân ngũ nữa, nên mới để em nó xuất ngũ thôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play